Thứ Hai, thời tiết Bắc Kinh âm u, mặt trời luôn núp sau đám mây chơi trốn tìm với mọi người.
Sáng nay, Mộ Mai phát hiện tâm trạng Vưu Liên Thành luôn nôn nao, lát lát thì ngẩn người trước máy tính, chốc chốc lại ngồi thừ trên sô-pha, hồi sau lại đứng đờ đẫn trước cửa sổ, tiếp theo lại nhìn cô ngẩn ngơ. Cả buổi sáng không biết anh đã xem đồng hồ bao nhiêu lần.
"Liên Thành, có phải xảy ra chuyện gì không?" Sau N lần nói chuyện không được đáp trả, Mộ Mai đành gọi thật to.
Lúc này Vưu thiếu gia mới hoàn hồn lại, giải thích: "Anh đang đợi một cuộc điện thoại rất quan trọng, là chuyện công ty."
Vậy ư? Mộ Mai thở phào nhẹ nhõm.
Bấy giờ Vưu Liên Thành mới chú ý vào người Mộ Mai, nhìn cô từ trên xuống dưới, mày khẽ chau. Hôm nay cô trang điểm nhẹ, một nửa tóc vấn hờ, một nửa buông xõa khiến gương mặt càng thêm xinh xắn. Cô đeo hoa tai ngọc trai, mặc váy ôm vintage chấm gối, tất chân đen tôn thêm nét quyến rũ.
Dưới ánh mắt Vưu Liên Thành, Mộ Mai chột dạ giấu một chân ra sau, tạo thành tư thế kim kê độc lập.
"Lâm Mộ Mai..." Giọng anh rõ không vui.
Mộ Mai giơ tay lên, thành thật: "Được rồi Liên Thành, chiều nay em định đi gặp anh Cẩm Thư."
Lúc cô cho rằng mình sẽ phải tốn công miệng lưỡi giải thích thì không ngờ Vưu Liên Thành suy tư vài giây lại gật đầu, khe khẽ "ừ" một tiếng.
Song, Mộ Mai mừng thầm chưa đến nửa phút thì Vưu thiếu gia đã bắt đầu bắn liên thanh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497752/quyen-2-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.