Vưu Liên Thành hỏi với giọng tức giận: " Chu Á Luân, anh vẫn không muốn đúng không?"
Điên rồi, Vưu Liên Thành điên rồi! Hiện giờ trong đầu Chu Á Luân chỉ quanh quẩn mỗi câu này. Tất cả hành động của Vưu Liên Thành khiến đầu óc anh ta trống rỗng.
"Tốt thôi, anh cảm thấy tiền cược của tôi còn chưa đủ phải không?" Vưu Liên Thành lại làm ra hành động kinh hồn bạt vía, ngón tay móc vào cò súng khẽ bóp, "Như vậy, cược thêm nhé, phát súng thứ hai của tôi đánh đổi việc anh chôn vùi bí mật kia trong bụng. Chu Á Luân, anh nói xem lần này Thượng đế có đứng về phía tôi nữa không, liệu ngài sẽ sắp xếp ra việc ngoài ý muốn thế nào." Vưu Liên Thành ra vẻ nghiền ngẫm, "Kẹt đạn? Theo thống kê không chính xác, tỷ lệ kẹt đạn của một khẩu súng cực kỳ nhỏ, một trên cả triệu lần, anh nói xem tỷ lệ này có may mắn rơi vào người tôi không?"
"Vưu Liên Thành, bỏ súng xuống. Vưu Liên Thành, tôi xin cậu đấy, bỏ súng xuống đi." Chu Á Luân đứng như trời trồng, chỉ cử động mỗi miệng.
"Không." Vưu Liên Thành làm mặt quỷ với anh, "Tiếp tục lời nói vừa rồi, nếu tỷ lệ kia không rơi vào người tôi, như vậy có nghĩa tôi sẽ "say goodbye" với thế giới này rồi."
Vưu Liên Thành từ từ thu hồi vẻ mặt bỡn cợt, ngũ quan tinh xảo được chiếc áo khoác đen tôn lên lạnh lùng như pho tượng cẩm thạch vô hồn.
"Chu Á Luân, tôi đếm đến ba, nếu anh ngăn cản tôi trước số ba, tôi sẽ cho rằng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497729/quyen-2-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.