Sau một trận mưa xuân, khung cảnh hàng cây xanh mơn mởn bao quanh tòa nhà màu trắng luôn khiến người ta bất giác nghĩ đến những điều tốt đẹp, nhưng thật ra đây lại là trung tâm trị liệu ung thư của nước Anh. Lâm Xuân tựa vào gường bệnh, nheo mắt nhìn cây cối ngoài cửa sổ. Hiện giờ tâm trạng bà rất tốt, có thể nói là vô cùng tốt, bởi vì con gái nuôi của bà mang đến tin tức Tống Thư Duyệt sắp về Anh gặp mặt bà rồi.
"Mộ Mai, con vừa nói cuối tuần này mẹ có thể gặp được Tống Thư Duyệt sao?" Lâm Xuân hỏi lại.
Con người trong thời khắc vui mừng nhất sẽ luôn dễ dàng quên mất rất nhiều việc, ví dụ như tại sao gương mặt cô gái trẻ trước mắt lại tái nhợt quá mức.
"Vâng, tối qua cậu ấy đã thông báo cho con vậy ạ." Bây giờ, ngay cả tên cậu cũng khiến Mộ Mai sợ hãi khi nhắc đến.
"Tốt quá, tốt quá, tốt quá rồi!" Lâm Xuân đếm ngón tay, "Bây giờ là thứ Hai, nói cách khác chỉ năm sáu ngày nữa thôi là mẹ đã có thể thấy Tống Thư Duyệt rồi. Rất tốt, rất tốt!"
Lâm Xuân bảo Mộ Mai đưa gương cho mình xem. Ngắm khuôn mặt mình trong gương, bà khá thỏa mãn với trạng thái của mình hiện giờ, trông không hề giống với người đang bị bệnh nguy kịch.
Mỗi lần trị liệu bằng điện, Lâm Xuân đều gọi Mộ Mai theo, bắt cô đứng bên cửa kính phòng trị liệu nhìn rõ tình cảnh của mình, bà dùng cách này nhắc nhở cô đừng quên nhiệm vụ đến bên Vưu Liên Thành, khiến Vưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497646/quyen-1-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.