Vưu Liên Thành điềm nhiên bỏ hộp bao cao su màu sắc rực rỡ vào túi áo mình như cất hộp kẹo.
Điên rồi, điên rồi, Vưu Liên Thành thật sự điên rồi. Đây là siêu thị cao cấp, nói không chừng tất cả những việc làm của Vưu Liên Thành đã bị camera kỹ thuật số quay lại hết, và hình ảnh này sẽ được nhanh chóng chuyển đến phòng bảo vệ, bọn họ chưa kịp đến quầy thu ngân thì bảo vệ siêu thị đã xuất hiện bắt họ rồi cho xem. Sau đó, sáng mai đám báo chí sẽ vui như trẩy hội thi nhau đưa tin lên trang nhất, bởi dù sao trộm bao cao su cũng giật gân hơn là trộm rượu mà.
Mộ Mai thò tay vào túi Vưu Liên Thành, cậu lập tức ngăn tay cô lại qua lớp áo, không cho cô lấy hộp ấy ra. Hai người trừng mắt nhìn nhau giây lát, cuối cùng Mộ Mai đành rủ mắt, ngượng ngùng nói: "Liên Thành, thứ này có đáng mấy đồng đâu."
Vưu Liên Thành vẫn không thả tay ra, chỉ xụ mặt nhìn cô.
"Liên Thành anh muốn lấy nó cũng được, nhưng chúng ta phải đến quầy tính tiền, rồi..." Mộ Mai nhỏ giọng xuống, đỏ mặt, lí nha lí nhí, "... Rồi tìm một khách sạn... vậy... vậy... cái này sẽ phát huy được công dụng..."
Cô lắp ba lắp bắp, còn chưa kịp nói hết đã bị Vưu Liên Thành cắp người đến quần thu ngân như chim ưng bắt gà con.
Trong ánh mắt mờ ám của mọi người, Mộ Mai cúi gằm đầu theo Vưu Liên Thành ra khỏi siêu thị. Vừa đến cửa, cộ liền trố mắt nhìn xe cẩu đang kéo chiếc Ferrari
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497638/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.