Lúc Mộ Mai gọi điện đến, Liên Thành đang ở trong đình bát giác tổ chức sinh nhật cho một đứa bé tên là Hiểu Vân. Hằng năm Vưu gia sẽ đưa một vài đứa trẻ trong cô nhi viện đến dinh thự và tổ chức sinh nhật cho chúng, thể hiện sự từ thiện của Vưu tước gia. Trong đình ngoại trừ Hiểu Vân ra còn có mười đứa trẻ khác, Đông Tiểu Quỳ và Chu Á Luân cũng có mặt để chơi đùa với đám trẻ, ngay cả đài truyền hình cũng cử phóng viên đến quay phim chụp ảnh. Đương nhiên lúc này Vưu thiếu gia cũng phải có mặt ở đây rồi.
Vưu Liên Thành vốn không kiên nhẫn với mấy chuyện thế này bao giờ, nhưng không hiểu sao khi nhìn cô bé Hiểu Vân gần mười tuổi mà chỉ cao hơn một mét, cậu lại liên tưởng đến Lâm Mộ Mai, nghĩ đến nếu không có người phụ nữ Lâm Xuân kia, có lẽ tuổi thơ của cô cũng sẽ giống như cô bé này. Trong lòng cậu chợt thấy đắng chát, lúc Hiểu Vân ngoan ngoãn gọi cậu là Vưu thiếu gia, trái tim cậu bỗng tan chảy, bắt đầu muốn mang đến niềm hạnh phúc cho cô bé kia trong ngày sinh nhật bằng cả sự chân thành của mình.
Chuông điện thoại Liên Thành vang lên khi Hiểu Vân đang định thổi nến. Tiểu Quỳ thì đứng ngay bên cạnh cậu, cô thấy được thời điểm cậu nhìn vào màn hình điện thoại, hàng mày cậu giãn ra đong đầy nét vui sướng. Cậu cầm điện thoại đi ra khỏi đình bát giác, Đông Tiểu Quỳ cũng quên luôn cả bọn trẻ đang mong mỏi dõi mắt đợi cô hát bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497632/quyen-1-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.