Cô lùi về phía sau, tựa vào cửa sổ, run run kéo tay áo lên, đưa cánh tay mình ra trước mặt Vưu Liên Thành: "Thấy không Vưu Liên Thành, cậu có thấy không, lúc đọc tin tức kia tay tôi sởn cả gai ốc."
Khắp cánh tay trắng nõn là đám lông tơ dựng đứng, Vưu Liên Thành đang định nắm lấy cánh tay ấy thì bị cô gạt phắt đi.
"Tôi vốn cho rằng yêu cậu là một niềm hạnh phúc, nhưng bây giờ nó đã thật sự trở thành khổ nạn của tôi. Tôi vốn nghĩ, cho dù cậu không trân trọng tôi đi nữa, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không mang tôi ra biến thành một trò đùa. Vậy mà cậu không những đang tâm mang tôi ra làm trò tiêu khiển, cậu còn khiến tôi trở thành trò tiêu khiển của tất cả mọi người nữa. Thứ tình yêu như vậy tôi không chịu nổi."
Đến thời khắc này, Vưu Liên Thành mới ý thức được mình đã làm ra chuyện tàn nhẫn cỡ nào.
"Tôi xin lỗi, Mộ Mai." Cậu cũng không nghĩ ra được lời nào để có thể trấn an cô, "Đúng, chuyện mấy hôm trước đúng là do tôi sắp đặt, nhưng chuyện Roddy không phải là tôi làm, tôi đã bảo luật sư gửi thư đến hắn rồi, tôi sẽ khiến cho hắn phải trả giá đắt về hành vi của mình."
"Như vậy chỉ cần gã nói xin lỗi thì mọi người sẽ tin Lâm Mộ Mai tôi là một cô gái trong sáng sao? Thậm chí họ sẽ tin rằng tận lúc hai mươi ba tuổi tôi mới lột xác từ một đứa con gái trở thành một người đàn bà sao?" Mộ Mai lau đi nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497617/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.