Lúc rời khỏi phòng vẽ tranh Mộ Mai nghe được Đông Tiểu Quỳ nói một câu: “Lâm Mộ Mai, tôi rất muốn được làm bạn với cô”.
Mộ Mai vờ như không nghe thấy gì. Làm bạn ư? Đông Tiểu Quỳ đúng là phát huy vô cùng nhuần nhuyễn vai nữ chính chăm chỉ, lực chiến đấu lúc nào cũng tràn trề y như trong truyện tranh vậy. Làm bạn? Không biết cô gái được ánh dương xoay quanh này nếu có ngày biết được cô và người mình yêu hết lòng hết mực kia đã lên giường với nhau thì có còn yêu cầu cô làm bạn với mình hay không đây?
Đi được vài bước, Mộ Mai bị một bóng người chặn lại, cô ngẩng đầu lên thấy Vưu Liên Thành đang đứng ngay trước mặt. Bởi vì quá gần nhau nên cô không nhìn được vẻ mặt cậu. Kể từ ngày ở thư phòng kia đến giờ, hai người họ không hề nói câu nào với nhau, cũng bởi vì Đông Tiểu Quỳ cứ luôn không ngừng xuất hiện nói chuyện với cậu.
Mộ Mai lùi lại mấy bước, cúi đầu, định đi vòng qua người Liên Thành, thế nhưng vừa cất bước thì bị cậu nắm tay giữ lại.
Vưu thiếu gia khí thế hùng hổ, không biết có phải đang tức giận không nữa. Mộ Mai dừng lại, hít một hơi thật sâu: "Vưu thiếu gia, nếu cậu bất an vì bắt gặp tôi vừa đi ra khỏi phòng vẽ tranh của Đông Tiểu Quỳ, vậy tôi nói cho cậu biết là không cần đâu. Tôi là một người biết tốt xấu, ít nhất ở London này, không, chỉ cần còn ở nước Anh thì tôi sẽ không có can đảm làm ra những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497612/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.