Khi Mộ Mai đề xuất ở lại thêm một ngày, Vưu Liên Thành cũng không hề phản đối. Vốn dĩ kế hoạch của họ là tới đây chơi ba ngày, sau đó Vưu Liên Thành sẽ đi chuyến bay từ Rome đến Argentina, ở đó vài ngày cho đến hết kỳ nghỉ năm mới mới quay về London. Và lúc ấy Đông Tiểu Quỳ cũng đã đến London rồi.
Trên đường quay về quán trọ, cậu đề nghị đi mua vài thứ, thế là hai người lại nghênh ngang xuất hiện tại siêu thị mà họ ăn trộm lần trước. Cô gái thu ngân hoa khôi của trấn cười hớn hở, vồn vã tiếp đón Liên Thành.
Có lẽ vì hôm trước Vưu thiếu gia không bị phát hiện trộm đồ nên cậu khá có cảm tình với siêu thị này. Cậu nở nụ cười làm điên đảo chúng sinh đáp lại cô ấy. Đến thời điểm tính tiền, cô thu ngân còn vội dúi số điện thoại của mình cho cậu. Song, lúc nhìn thấy trong xe đẩy có mấy hộp Durex màu sắc sặc sỡ, vẻ mặt cô ấy trở nên ỉu xìu trong thoáng chốc.
Mộ Mai nghệch mặt nhìn hai túi đồ đầy ắp, chốc lát mới kịp phản ứng, chống tay lên eo: "Vưu Liên Thành, tự dưng anh mua lắm đồ làm gì vậy?"
Bên trong toàn là thức ăn, hầu hết là đồ hộp như cá, thịt bò, ngô, măng tây và đủ các loại bánh như bích quy, bánh mì v/v... Phải biết một điều rằng trước đây Vưu thiếu gia không bao giờ đụng đến mấy loại thực phẩm này.
Hiển nhiên câu hỏi của cô đã khiến Vưu Liên Thành thẹn quá thành giận, cậu khoanh tay bỏ đi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497604/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.