Rời xa khu phồn hoa náo nhiệt, đêm ở dinh thự Vưu yên tĩnh như tờ, trong hành lang leo đầy dây thường xuân vang lên tiếng bước chân dồn dập.
"Lâm Mộ Mai, em đứng lại cho tôi." Vưu Liên Thành gằn giọng.
Mộ Mai tiếp tục bước đi.
"Lâm Mộ Mai, tôi bảo em đứng lại, em điếc hả?" Vưu Liên Thành cất cao giọng.
Mộ Mai càng bước nhanh hơn, như trút cơn giận qua tiếng bước chân của mình. Cô vừa nhắm mắt lại, vẻ mặt thất vọng của Triệu Cẩm Thư đã hiện rõ mồn một. Cô biết Triệu Cẩm Thư hi vọng cô sẽ cùng anh tham gia buổi tụ họp của bạn bè đến cỡ nào, nhưng không những cô cự tuyệt mà còn lựa chọn đi theo Vưu Liên Thành trước mặt anh.
Triệu Cẩm Thư rạng rỡ như ánh mặt trời kia làm sao hiểu được luật pháp, chính nghĩ, logic gì đó trong mắt đám cậu ấm giàu có này chỉ là một trò cười thôi. Họ có súng cá nhân loại vừa mới ra mắt, thỉnh thoảng còn mang bảo bối mới mua được ra khoe khoang với bạn bè. Thậm chí họ còn thuê thiết kế xây dựng hẳn một căn hầm để chứa những bảo bối kia nữa.
Mộ Mai tuyệt đối không thể để Vưu Liên Thành chú ý đến Triệu Cẩm Thư, bởi chắc chắn điều đó sẽ mang đến tai họa khôn lường cho người thân cô thế cô ở đây như anh. Mà cô cũng không thể nói rõ những việc này cho Triệu Cẩm Thư biết được, như vậy anh sẽ càng lo lắng cho cô hơn.
Vưu Liên Thành đuổi theo chặn đường Mộ Mai lại, ánh đèn hành lang soi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497591/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.