Chí Kiên bước ra khỏi phòng tắm là 30 phút sau. Anh tranh thủ tắm luôn. Thay áo ba lỗ thể thao và quần short. Anh lại đi vào tủ quần áo của phòng bên, Minh Tâm không còn nắm sấp nữa mà nằm nghiêng. Anh đánh liều đi tới gần cô. Lou thấy anh, đứng bật dậy trên giường. Thấy là người quen nó cũng không chú ý lắm.
Giường hơn lún xuống một chút, nhưng có vẻ Minh Tâm chẳng biết gì. Cô vẫn ngủ như thường. Chí Kiên ngồi bên giường nhìn ngũ quan của cô gái nghiêng người về phía mình. Lúc này cô đã đắp mền lại nhưng chỉ đắp phần dưới. Phía trên vẫn mát mẻ.
Anh lấy tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, “Ưm…” tiếng rên nhẹ của cô làm anh giật cả mình. Cô chỉ đổi kiểu nằm nghiêng của mình thành nằm ngửa.
Dây buộc áo choàng khá là lỏng lẻo. Ví dụ như bây giờ, áo choàng chỉ che phần ngực của cô, còn phần bụng và eo thì tan hoang. Chí Kiên trố mắt nhìn cơ bụng của Minh Tâm. Một đường chạy thẳng xuống tới rốn. Hai bên có đường chạy xuống hơi cong. Có đường chạy ngang nhẹ, tạo nên múi. Rốn được cô đeo khuyên. Càng tôn lên cơ bụng.
Nhìn của Minh Tâm, Chí Kiên lật áo nhìn bụng mình. Nhìn săn chắc nhưng không có múi. Tim ta đau quá man!(;´༎ຶД༎ຶ`)
Chắc anh phải dành ít thời gian đi tập mới được! Anh mang theo trái tim đau đớn về phòng mình. Bây giờ cũng đã tối rồi, nếu để cô ngủ nữa thì tối ngủ sẽ không ngon. Anh chạy sang phòng của 2 trợ lý. Thanh Huyền thì anh gõ cửa vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lam-gi/103505/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.