Được lắm! Minh Tâm em giỏi lắm!
Chí Kiên híp mắt ngồi nhịn đoạn video mà cây bút trong tay kêu lên một tiếng thảm thiết “pặc”. Từ đó trở đi cây bút đã anh dũng hy sinh.
Nhìn video hầu hết lúc nào cũng chiếu bóng một người nam, một người nữ đang đi bên nhau. Tuy họ không nắm tay nhưng video đã tạo cảm giác rất là bình yên. Như một cặp vợ chồng già.
[#Lề: CK- Ông đây sẽ giết bà! Bà tác giả kia! Bà định thay nam 9, hử? *liếm dao*
*Bí chạy mất dép*Σ(・□・;)]
Vợ chồng già cái quái gì! Cái cảm giác này thật tình anh chịu không được! Cảm giác như một con thỏ mình đang dụ dỗ chui tọt vào miệng người khác! Mà con thỏ này lại là thỏ tinh, không phải thỏ thường. Sao lại ngu ngốc chui đầu vào rọ của tên khác thế này! *gặm khăn tay*
Anh bắt lấy điện thoại gọi cho trợ lý.
“Cậu gửi những hợp đồng, văn kiện cần giải quyết trong 2 tuần tới cho tôi. Đặt vé cho tôi sáng mốt bay tới Seoul.”
“...” Ông chủ, tôi biết ông tuỳ hứng nhưng cũng đừng tuỳ hứng như thế chứ?!? Sao hai ông cháu nhà các ngươi giống nhau thế?
Trợ lý nào đó đăng status “Ông chủ quá tuỳ hứng! Làm sao bây giờ?!? P/s: Em yêu, anh xin lỗi. Anh phải tăng ca ít nhất là 3 ngày tới(;´༎ຶД༎ຶ`)
Mỗ phó tổng nào đó: Hahaha tiểu Trạch cứ tha hồ tăng ca. Tôi đi vi vu đây (´▽`)
Trợ lý tiểu Trạch: Chị ác lắm! Chị ác quớ! Sao hồi đó em không chọn vị trí làm trợ lý cho chị cơ chứ!
Mỗ tổng nào đó:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lam-gi/103503/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.