“Tết, tết, tết, tết đến rồi~ Tết đến trong tim mọi nhà.” Hôm nay là đêm giao thừa, nhưng giờ này Minh Tâm mới được về nhà.
Tại ông tổng giám đốc đáng chết! Già rồi mà vẫn còn ham làm, nhưng mà nghe nói sau tết ông chỉ làm mấy ngày nữa rồi giao cho cháu trai.
Nhân viên cấp thấp thì đã được nghỉ từ tuần trước, còn cô, phó tổng giám đốc thì vẫn phải cày ngày cày đêm! Ở công ty này chỉ có mấy cái đãi ngộ tốt như nghỉ 2 tuần có lương, tiền thưởng cuối năm nhiều,...
Mặc kệ ông già đó! Cô được về nhà là tốt rồi với lại tiền thưởng năm nay cũng không tệ. Xe đang chạy bon bon trên đường vắng không một chiếc xe thì cô có cuộc gọi điện thoại. Nhanh chóng ấn một chỗ nào đó trên vô-lăng. Cuộc gọi liền được kết nối.
“A lô.”
“Tâm hả? Gần về tới nhà chưa con?” Ba cô dịu dàng hỏi. Trần Hoài Lâm là giáo sư văn học ở Đại học S, nên ông luôn nói năng nhỏ nhẹ. Mẹ cô thì là giáo sư lịch sử cũng ở trường Đại học S, nhưng bà..hơi mạnh mẽ một chút xíu.
“Dạ, cỡ 1 tiếng nữa là về rồi ba.” Nhà cô ở khá xa, tại vì ba mẹ cô vẫn luôn thích nơi yên tĩnh nên buổi sáng họ phải đi dạy cách nhà khoảng 1 tiếng. Cô thì ở thành phố N, cách nhà 3 tiếng.
“Ừ, con lái xe cẩn thận.” Nói xong ông cũng cúp máy.
Mặc dù nhà khá xa nhưng tâm trạng cô về nhà luôn vui vẻ. Tại vì cô có thể về nhà, nơi có ba mẹ yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lam-gi/103494/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.