Sau buổi nhậu Lương Hy do say quá nên nằm gục xuống bàn ngủ thiếp đi, còn Luca thì cầm điện thoại lên vào cuộc gọi và vào phần tin nhắn của mình với Kun, mong muốn thấy được dù chỉ là một cuộc gọi hay là một tin nhắn quan tâm của Kun cũng khiến Luca cảm thấy vui vẻ, nhưng suy nghĩ vẫn chỉ là suy nghĩ khi vào rồi thì Luca lại thất vọng vì chẳng có một cuộc gọi hay một tin nhắn nào từ Kun cả.
Luca đau lòng ngấn lệ tắt màn hình điện thoại đi, lấy bia ra uống hết lon này đến lon khác đau lòng đến nỗi khóc ngất lên cho đến khi mệt mỏi mới ngủ thiếp đi ngay trên bàn.
Phía bên chỗ của Kun, anh đang ngồi trong phòng làm việc của mình nhưng hồn cứ thả trên mây, những người trong công ty anh đã đi về hết rồi anh cũng chẳng thèm mẩy may để ý, cho đến cả khi ở bên ngoài có tiếng gõ cửa vọng vào anh cũng không hay, Lục Hưng thấy Kun không lên tiếng nên mở cửa bước vào, Lục Hưng thấy Kun hồn treo cành cây như vậy thì đi đến bàn dùng hai tay đập mạnh xuống bàn rồi kêu lớn: "Kun, tỉnh lại đừng thả hồn trên mây nữa."
Kun nghe Lục Hưng la lớn thì giựt mình nhìn qua chỗ Lục Hưng chán nản nói: "Cái gì nữa vậy cậu định hù tớ chết hay sao hả." Lục Hưng khoanh tay lại đi qua bàn tiếp khách rồi ngồi xuống cất tiếng nói: "Cậu hỏi tớ cái gì sao cậu không hỏi lại cậu đi cậu bị cái gì mà lại thả hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-vo/3418295/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.