Dọc hành lang không bóng học sinh, anh bế cô trên tay mà chạy thẳng vào lớp, đứng trước cửa lớp học, anh khẽ khàng đặt cô xuống rồi mở cửa bước vào
Cánh cửa được mở ra, cô bước vào lớp học, tiến đến chỗ ghế ngồi, anh theo sau đi bên cạnh
Ngồi xuống chỗ ghế của mình, cô đợi anh ngồi cùng mình mới bắt đầu quay sang hỏi
"Nè có sao không vậy?"
"Tôi không sao!"
"Sao cậu lại tự nhiên bế tôi mà chạy như có ai đuổi vậy? Lũ bạn tôi có đuổi theo đâu!"
"Vậy sao?"
"Tôi không để ý! Chỉ thấy lúc nhìn lên thấy cậu đang rất khó chịu nên tôi mới muốn cậu rời xa khỏi bạn cậu thôi..."
"Hả?"
Cô vừa nói chuyện vừa đưa đôi tay vào trong cặp, lục lọi một hồi lâu thì lấy ra một gói khăn giấy bé nhỏ, cô rút một tờ giấy bé ra, đưa tay lên lau mồ hôi cho anh
Những giọt mồ hôi nhỏ chảy trên hai thái dương lăn xuống bên má, cô lau sạch từng chút một
"Tôi nặng lắm đúng không?"
"Làm gì có?"
"Vậy sao có một đoạn thế mà mồ hôi cậu chảy quá trời kìa..."
"Không phải! Do tôi chạy nhanh thôi!"
"Thật sao!"
"Chắc chắn luôn!"
Cô an tâm vì lời nói của anh rồi cô mới run rẩy bờ môi của mình
"Xin lỗi...!"
"Hả?"
"Lúc nãy đã lớn tiếng với cậu..."
"À ừ cái đấy do tôi mà..."
"Nếu cậu không nói thêm câu nữa mà cứ quay mặt rời đi thì không biết tôi sẽ hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-vo-cu/2907938/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.