Zoe lết từng bước đi nặng trĩu trên sàn nhà, cô không dám quay lại nhìn anh, cô sợ khi nhìn anh cô sẽ lại thêm mất kiểm soát hơn
Cô đi gần đến phòng hiệu trưởng, tiếng la mắng, quát tháo phát ra từ đó rất lớn, cô chạy vội đến, ngập ngừng đứng sau cánh cửa
"Thầy à! Thầy không nghĩ việc của mình làm là sai sao?"
"Cô là học sinh tuyệt đối không được gây gổ với học sinh khác hay giáo viên! Cô không có quyền phản bác lại lời nói của tôi!"
"Nhưng thầy sai mà? Thầy làm như vậy mất hết danh tiếng của nhà em đó! Tiền ba em đầu tư vào đây đâu phải chuyện đơn giản đâu?"
"Ồ! Cô đang nói tôi là lợi dụng tiền của gia đình cô rồi hại cô chứ gì?"
Ông ta tối sầm mặt với một giọng trầm và đe doạ
"Vâng!"
Tiếng nói cất lên khiến lão ngỡ ngàng!
"Hả?"
"Bộ em nói sai sao? Chuyện thầy cãi nhau với ba em và gây sự với em để coi như trả thù!"
"Không đúng sao thầy?"
"Cô..."
"Thầy có phải trẻ con không mà đi làm mấy chuyện đó vậy?"
"Vì cay cú chuyện ba em từ chối thêm tiền vào quỹ nên bày ra trò tăng học phí, học bổng giảm rồi nhờ những người ghét em ghi âm lại cuộc điện thoại của ba và em..."
"Rồi cho tiền làm công cho lũ học sinh đó!"
"Thầy cũng chẳng phải một lão già bình thường nhỉ?"
"Cô...cô nói gì cơ?"
"Cô đừng có vu oan cho tôi! Tôi biết thừa rằng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-vo-cu/2907916/chuong-24.html