Hứa Thanh Du mím miệng, vẻ mặt quả thực có chút phức tạp.
Nếu như Tôn Ngọc chỉ ở sau lưng thêm mắm thêm muối thì cô có thể làm như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng mà bây giờ rõ ràng Tôn Ngọc muốn giở thủ đoạn sau lưng. Không nhắc nhở Quách Châu thì trong lòng của Hứa Thanh Du có chút có lỗi với cô ấy.
Con người của Hứa Thanh Du cũng không thể nói là tốt bụng mà đơn giản cô có nghĩa khí mà thôi.
Cô làm việc với Quách Châu đã lâu vậy rồi, Quách Châu lại chăm sóc cô đến vậy. Nhìn thấy Quách Châu bị tính kế thì sao cô có thể ngồi yên để người khác có thể muốn làm gì thì làm chứ.
Cho nên Hứa Thanh Du vẫn nói: “Lúc trước tôi có thấy cô Tôn và cô Viên có nói chuyện với nhau. Hai người họ không nhìn thấy tôi. Lúc đó tôi chỉ muốn đến chỗ nhà kho lấy đồ, trùng hợp là hai người họ cũng có đi ngang qua đó. Vừa hay tôi có nghe được cuộc đối thoại của hai người họ.”
Nếu như đi cũng Viên Sơ thì Quách Châu cũng biết kha khá cuộc nói chuyện đó nói về cái gì rồi.
Nhưng cô ấy vẫn hỏi: “Hai người đó nói xấu tôi à?”
Hứa Thanh Du gật đầu, “Nói những lời cũng khó nghe lắm. Vốn dĩ tôi không có ấn tượng gì với cô Tôn. Nhưng chỉ vì nghe thấy cô ta nói xấu cô nên tôi mới chú ý đến cô ta mà thôi.”
Quách Châu mím môi. Có thể thấy được cô ấy có chút khó chịu. Chắc là cô ấy không bao giờ ngờ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801905/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.