Tống Kình Vũ đã nói như vậy, thì Hứa Thanh Du không còn gì để nói.
Hứa Thanh Du đồng ý, sau đó cúp điện thoại, rồi từ phòng làm việc đi ra ngoài, đi thang máy một mạch xuống dưới.
Khi cô đi tới sảnh tầng một, cô nhìn thấy Viên Sơ đang đứng ở cổng chính.
Vừa rồi cô ta vào thang máy cùng Tôn Ngọc, nhưng bây giờ Tôn Ngọc không có ở bên cạnh cô ta.
Xe của Tống Kình Vũ dừng ở ven đường, Viên Sơ đi qua đó đứng ở cạnh xe nói chuyện với Tống Kình Vũ.
Hứa Thanh Du trực tiếp nhấc chân đi qua, cô cũng không có ý định trốn tránh, vừa bước tới cổng công ty liền nói, “Anh Tống, sao anh lại tới đây?”
Tống Kình Vũ vốn dĩ đang ngồi trong xe, chỉ mở cửa sổ nói chuyện với Viên Sơ, nhìn thấy Hứa Thanh Du đi tới, anh liền xuống xe.
Trong tay anh xách rất nhiều đồ, trông giống như một hộp quà, nhưng nhìn từ bao bì thì không biết bên trong là món đồ gì.
Tống Kình Vũ mang túi đồ cầm đến đưa cho Hứa Thanh Du, “Mấy ngày trước tôi có gặp một người bạn, anh ta mang đến cho tôi một ít đặc sản, nhân tiện đi ngang qua bên này tôi đem cho cô một ít.”
Tổng cộng có ba bốn túi, Hứa Thanh Du nhận lấy rồi nói lời cảm ơn.
Cô cũng không biết trong túi đựng đồ gì, tại sao lại phải khiến Tống Kình Vũ đích thân đem tới cho cô?
Sau đó Tống Kình Vũ hỏi: “Gần đây công việc của cô như thế nào? Gần đây có mệt không? Hai ngày trước tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801901/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.