Ninh Tôn không biết gì về Viên Sơ, chỉ vừa mới quét mắt qua, còn lại tất cả là từ trong lời nói vừa rồi của Hứa Thanh Du và Quách Châu mà biết đến.
Anh cảm thấy có hơi buồn cười: “Theo lý mà nói, người như vậy ở trong xã hội hẳn là rất khó sống yên ổn, cô ta ở trong công ty em nhân duyên như thế nào?”
Cái này Hứa Thanh Du cũng không biết, cô không chưa từng nghe ngóng mấy chuyện này.
Quách Châu ở bên cạnh thở dài một hơi, dường như có hơi bất đắc dĩ: “Nói đến cái này, nhân duyên của cô ta lại rất tốt, rất nhiều người nịnh bợ cô ta, thổi phồng tâng bốc.”
Dù sao Viên Sơ cũng có người chống lưng, hơn nữa bản thân cô ta còn là một nhà thiết kế, trong tay cũng nhận một vài người học việc, những người đó muốn có quan hệ tốt đẹp với cô ta, khẳng định là thái độ cũng phải nhún nhường.
Nghe thấy Quách Châu nói như vậy, Hứa Thanh Du chỉ có thể nói: “Thật sự là như vậy đó, người khác biết em đi cửa sau mà vào, ai cũng nhìn em không được thuận mắt, cô giáo Viên thì lại được người ta tâng bốc yêu quý.”
Quách Châu quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Ai nói không phải đâu, mấy người đó cũng sẽ nâng cao đạp thấp mà.”
Xe dừng lại ở cửa nhà hàng, ba người cùng nhau đi xuống, sau đó Quách Châu lại nói: “Không chừng trưa hôm nay cô ta cũng ở cửa công ty chờ đợi đấy. Có thể cô ta biết Ninh Tôn sẽ đến đây, cố ý tạo ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801853/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.