Lúc hai người ăn cơm, hình như nghe thấy được âm thanh ồn ào ở bên kia cửa truyền vào.
Ban đầu họ nghĩ cũng không nghĩ có việc gì lớn, nhưng sau đó cảm thấy âm thanh này càng ngày càng lớn, hơn nữa còn vọng lại tiếng người gọi tên Ninh Tôn nữa.
Hứa Thanh Du nhanh chóng bỏ đũa xuống, cẩn thận nghe ngóng, sau đó hỏi Ninh Tôn, “Không phải chứ, có khi nào có người biết chúng ta đến đây, nên tìm đến rồi chứ?”
Ninh Tôn cũng không chắc chắn, nhưng cho dù là có người tìm đến đi chăng nữa thì bọn họ cũng không vào được phòng riêng, nhà hàng này không phải là quán ăn bình thường, nhân viên phục vụ chắc chắn sẽ chặn họ lại.
Quả nhiên âm thanh huyên náo bên ngoài không lâu sau thì ngừng lại, Ninh Tôn đi đến bên cửa sổ, vừa cúi đầu liền nhìn thấy dưới lầu rất nhiều người đang vây quanh trước cửa nhà hàng.
Những cô gái này kích động quá mức, liền đứng đó chặn cửa.
Thấy thế, Ninh Tôn biết việc gì đang xảy ra rồi, “Quả thật là như vậy, đoán chừng vừa rồi bên phía công ty của em đã làm lộ tung tích rồi.”
Hứa Thanh Du cũng theo qua đó xem như thế nào, hình như trong đoàn người dưới kia có vài người nhìn rất quen, là nhân viên của công ty cô.
Cô không cảm thấy khó chịu, chỉ cười một tiếng, “Em cứ cho rằng trong công ty em không có ai thích anh đấy chứ, bây giờ nghĩ lại là do em nghĩ nhiều rồi.”
Chỉ cần cô bước vào công ty, những người kia đều biết cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801846/chuong-1234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.