Hứa Thanh Du chưa bao giờ uống say vào ban đêm như mẹ Ninh. Nhưng lúc trước hình như cô cũng có uống qua một lần, cái cảm giác đó thật tệ, giống như cả cơ thể cô bị hút hết sức lực vậy.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói: “Con đi pha cho mẹ ít trà nhé. Uống một chút có thể sẽ thoải mái hơn nhiều đó.”
Mẹ Ninh nói không sao, nhưng xem ra bà ấy đang rất khó chịu.
Trà tỉnh rượu rất dễ làm, chỉ pha một chút thôi là được rồi.
Mẹ Ninh vẫn tự nhủ: “Khó chịu quá. Mẹ đã ngủ lâu như thế rồi nhưng hình như là không hết đau chút nào, đầu còn đau hơn, dạ dày cũng khó chịu, không muốn ăn cái gì cả.”
Hứa Thanh Du lắc đầu, cô bước đi ra ngoài.
Nhiều người biết uống rượu xong sẽ rất khó chịu nhưng vẫn không thể quản được bản thân mình. Hơn nữa, trong một số tình huống thì mình bắt buộc phải uống.
Hứa Thanh Du nghĩ, với cảnh tượng như tối qua. Thì không biết có phải mẹ Ninh có thật sự vui không hay là không khống chế được bản thân mình nữa. Bà ấy cứ khăng khăng đòi uống cho bằng được.
Cô đi ra ngoài để rót trà tỉnh rượu, rồi lại vào nấu ăn.
Mẹ Ninh vào phòng tắm rửa mặt lại chải đầu, dù có lau lại bao nhiêu lần nữa thì trông bà vẫn rất phờ phạc.
Bà ấy cầm ly trà tỉnh rượu đi đến trước cửa nhà bếp, “Lúc trước, mẹ còn tưởng tửu lượng của mẹ không tồi, nhưng cũng có thế là ngày hôm qua uống quá nhiều rồi.”
Hứa Thanh Du quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801790/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.