Ninh Tôn buông tay Hứa Thanh Du ra, “Mới có một lát, xem chừng không nhanh như vậy đâu.”
Sau đó anh còn nói, “Lúc em trở về không có đụng phải ông ta sao, hai người gần như là một trước một sau đến đây.”
Hứa Thanh Du đúng là không có đụng phải người đàn ông kia, cô cho dù là sốt ruột thế nào, trên đường về nhà gặp phải người nào khẳng định cũng sẽ chú ý.
Nếu thật sự cùng người đàn ông kia lướt qua nhau, cô không thể không thấy được.
Hứa Thanh Du lắc đầu, “Không nhìn thấy, người đàn ông đó bị đuổi đi rồi sao, đuổi ra khỏi tiểu khu?”
Ninh Tôn trả lời, “Hẳn là vậy đi, bảo vệ tiểu khu tới, hẳn là bắt ông ta tống ra ngoài rồi.”
Hứa Thanh Du nghĩ một hồi, liền thở phào một hơi, “Tốt nhất là như vậy, tốt nhất là như vậy, ông ta làm ầm ĩ như thế, căn bản cũng không cần công ty bên kia ra tay, như vậy liền càng có thể hiện chúng ta cây ngay không sợ chết đứng.”
Nói xong cô mới nhớ tới một chuyện, “Hai người đều không ăn cơm trưa sao, còn ngồi ở nơi này xem TV.”
Mẹ Ninh tựa ra sau ghế sofa duỗi lưng một cái, “Bị gã đàn ông chó chết đó kiếm chuyện, mẹ còn không có thời gian nấu cơm, vừa rồi A Tôn đặt thức ăn ngoài về, liền nghĩ đến buổi trưa hôm nay con trở về, cho nên mang luôn phần của con.”
Nói như thế Hứa Thanh Du liền không lo lắng gì nữa, cô cũng ngồi xếp bằng trên ghế sofa, “Ai, nghĩ tới thấy thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801778/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.