Chương trước
Chương sau
Sáng sớm hôm sau Ninh Tôn và Hứa Thanh Du liền đi ra ngoài.
Hai người nhân lúc mẹ Ninh còn chưa thức dậy, nhanh chóng dọn dẹp rồi chạy ra ngoài.
Ở trên đường bọn họ còn nghĩ, lát nữa nếu mẹ Ninh gọi điện thoại đến bảo họ ăn sáng, hai người nên mượn cớ như thế nào để đẩy qua.
Dường như là mượn cớ như thế nào cũng dễ bị phát hiện.
Nhưng vẫn là cảm thấy rất kích thích.
Ninh Tôn lên xe nói với tài xế đi đến cục dân chính, có lẽ tài xế cũng biết ý của bọn họ là gì, từ kính chiếu hậu trong xe cười haha nhìn hai người bọn họ.
Hứa Thanh Du có chút kích động, sáng hôm nay Ninh Tôn gọi cô dậy từ rất sớm, sau đó vội vàng rửa mặt dọn dẹp dẫn cô đi ra ngoài.
Nhìn dáng vẻ này của Ninh Tôn, cũng không phải là bồng bột, mà là thực sự muốn kết hôn với cô.
Xe chạy đến cục dân chính dừng lại xuống xe, bọn họ đi ra ngoài rất sớm, ở đây vẫn chưa mở cửa.
Mẹ Ninh vẫn không gọi điện thoại đến, cũng không biết bà ngủ quá mức, hay là đã biết hai người bọn họ đi ra ngoài làm cái gì.
Sau khi xuống xe Ninh Tôn dẫn Hứa Thanh Du đến cửa cục dân chính đợi.
Hai người thực sự đến quá sớm, người khác căn bản chưa có đến.
Ninh Tôn ôm Hứa Thanh Du từ phía sau, cằm đặt ở trên vai cô: “Hai chúng ta xếp ở vị trí đầu tiên, cặp đầu tiên được làm, cặp đầu tiên cầm chứng nhận.”
Nói xong anh hôn má Hứa Thanh Du một cái: “Đúng vậy, em nghĩ xem hôm nay phải ăn cái gì để chúc mừng đây.’
Hai người vội đến đây ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn.
Nhưng cũng có thể là bởi vì kích động, hai người cũng không có cảm giác đói gì.
Hứa Thanh Du che tay Ninh Tôn đang ôm mình: “Sao cũng được, anh muốn ăn cái gì cũng được, nhưng anh có thể đeo khẩu trang lên không, nhỡ như bị người ta phát hiện thì phải làm sao?”
Ninh Tôn cười haha lấy khẩu trang từ trong túi ra: “Ở đây không phải là không có người sao, cái này đeo không có thoải mái.”
Hai người vẫn luôn đứng đợi ở ngoài cửa, hôm nay cũng không phải ngày gì đặc biệt, người đi đến xin chứng nhận cũng không nhiều.
Có mấy người lần lượt đi đến xếp hàng ở sau lưng bọn họ, cũng không có ai chú ý đến họ, tất cả đều dính vào một nửa kia của mình.
Sau đó đợi cục dân chính mở cửa, những người này cùng nhau đi vào.
Đương nhiên Ninh Tôn và Hứa Thanh Du xếp ở hàng đầu tiên, giấy tờ đăng ký kết hôn Ninh Tôn cũng đã chuẩn bị đẩy đủ.
Quá trình xin chứng chỉ đặc biệt thuận lợi, điền vào bảng mẫu, lấy căn cước công dân và sổ hộ khẩu, sau đó đi kiểm tra sức khỏe trước hôn nhân, toàn bộ quy trình xem như đi đến hoàn thành.
Ở đây cũng không cần hai người đọc lời thề, trực tiếp chụp ảnh đem đi đóng dấu chạm nổi, giấy chứng nhận kết hôn xem như đã đến tay.
Bởi vì hai người xếp ở vị trí đầu tiên, không đợi quá lâu, vì vậy từ đầu đến cuối cũng chỉ mất có nửa tiếng.
Lúc Hứa Thanh Du cầm giấy chứng nhận kết hôn, cả người còn có chút mơ màng, cô nhìn chằm chằm vào giấy chứng nhận kết hôn một hồi lâu, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn Ninh Tôn: “Như vậy là làm xong rồi sao?”
Ninh Tôn “ừ” một tiếng, ngược lại phản ứng của anh nhanh hơn so với Hứa Thanh Du, sau đó anh lấy một phần giấy chứng nhận đó của Hứa Thanh Du: “Đưa cho anh đi, đưa cho anh đi, cái này để anh bảo quản.”
Hứa Thanh Du cũng không biết chuyện gì xảy ra, giấy chứng nhận đến tay rồi lại bị lấy đi.
Biểu cảm của cô sững sờ, ngước mắt nhìn Ninh Tôn: “Hai chúng ta như vậy xem như là hợp pháp rồi sao?”
Ninh Tôn bật cười, ôm Hứa Thanh Du đi ra cục dân chính: “Phải, bây giờ chúng ta đã hợp pháp rồi.”
Sau đó Hứa Thanh Du lại nói: “Bây giờ tài sản của anh chính là của em rồi sao? Hai chúng ta dùng chung sao?”
Ninh Tôn cười hì một tiếng: “Phải phải phải, em suy nghĩ rất chính xác, hai chúng ta dùng chung rồi, lát nữa anh sẽ giao toàn bộ tài sản quyền lực nhà chúng ta vào tay em.”
Dường như lúc này Hứa Thanh Du mới phản ứng lại, xoay người ôm eo Ninh Tôn, cười haha: “Aiya aiya, như vậy thật tốt nha, em không ngờ quá trình thế mà nhanh như vậy.”
Hai người Ninh Tôn đi ra đến cửa, sau đó Ninh Tôn nâng mặt Hứa Thanh Du, dùng lực hôn một cái: “Đúng vậy, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn, bà Ninh.”
Hứa Thanh Du cong khóe môi bật cười.
Cho đến bây giờ mẹ Ninh cũng không gọi điện thoại cho hai người, Hứa Thanh Du càng hoài nghi hơn, mẹ Ninh có lẽ là biết hai người bọn họ đi ra ngoài làm gì rồi, vì vậy dứt khoát không làm phiền đến bọn họ.
Hai người cũng không liên lạc với mẹ Ninh, trực tiếp gọi xe đi ra ngoài ăn cơm, ban đầu Ninh Tôn còn muốn tìm một nhà hàng đặc sắc để chúc mừng.
Nhưng Hứa Thanh Du không phải là người đặc biệt chú ý đến hình thức, thêm nữa bây giờ cũng thực sự rất đói, muốn nhanh chóng đi ăn.
Thế nên hai người chọn một nhà hàng cũng ở trong khu vực thành phố, lúc gọi thức ăn gọi nhiều một chút.
Chủ yếu đều là món hai người thích ăn.
Nhân viên phục vụ đi xuống, hai người ngồi ở trong phòng bao đối diện nhìn nhau, sau đó đồng thời nhịn không nổi mà bật cười.
Đến bây giờ trong lòng Hứa Thanh Du vẫn còn cảm thấy hơi xao động, như vậy xem ra, kết hôn thực sự rất đơn giản, từ đầu đến cuối không quá nửa tiếng đồng hồ.
Quan hệ của hai người bởi vì con dấu đóng nổi trên tờ giấy chứng nhận hôn nhân mà chính thức xác nhận.
Ngẫm nghĩ thì cũng có chút buồn cười, một giây trước hai người vẫn xem là chưa được pháp luật công nhận, con dấu nhỏ vừa đóng lên hai người bọn họ đã nằm trong phạm vi pháp luật.
Hứa Thanh Du thở dài, hai tay nâng mặt chống trên bàn, hỏi Ninh Tôn: “Anh có cảm giác rất hoảng hốt hay không?”
Ninh Tôn không có cảm giác hoảng hốt, Ninh Tôn chỉ cảm thấy háo hứng.
Anh đã chuẩn bị cho ngày hôm nay từ trước, cho nên sự thay đổi thân sự hôm nay đối với anh mà nói cũng không quá đột ngột.
Nhưng Ninh Tôn cũng có thể hiểu cảm giác của Hứa Thanh Du, cô đối với mình có lẽ vẫn có phần không quá tin tưởng, vì vậy trong lòng chừa lại đường lui cho mình.
Thực sự cô sẽ có một chút kinh ngạc.
Ninh Tôn đi qua bàn, nhéo mặt Hứa Thanh Du: “Không hoảng hốt, anh đã đợi ngày này rất lâu rồi.”
Hứa Thanh Du giơ tay nắm lấy tay Ninh Tôn: “Lát nữa em nói cho bác biết, liệu bác có kinh ngạc không nhỉ.”
Ninh Tôn chậc miệng: “Tại sao anh lại có cảm giác dường như mẹ đã đoán ra được rồi.”
Đúng vậy, Hứa Thanh Du cũng có cảm giác như vậy, có cũng có cảm giác mẹ Ninh thời gian đã trôi qua lâu vậy vẫn không gọi điện thoại cho bọn họ, chắc hẳn là có cảm giác trước rồi.
Mẹ Ninh là một người thông minh, màn kịch nhỏ này của bọn họ, theo lý mà nói không thể giấu nổi đối phương.
Hứa Thanh Du gật gật đầu, Ninh Tôn liền nói tiếp: “Đoán được cũng tốt, bằng không lát nữa nói như thế nào với bà ấy, anh cũng không chưa nghĩ ra.”
Ninh Tôn không biết nên nói như thế nào, thực sự thì Hứa Thanh Du cũng không biết.
Chuyện này cô cũng không biết nên mở miệng nói như thế nào, nói như thế nào bản thân cũng cảm thấy có chút thẹn thùng.
Đặc biệt hiện tại mẹ Ninh lại là người độc thân, cô cảm thấy mình nói ra, luôn có một phần khoe khoang ở trong đó.
Đợi thức ăn đem lên, hai người chậm rãi bắt đầu ăn, tự nhiên Ninh Tôn lại nhắc đến chuyện khác: “Về chuyện hôn lễ, trước mắt vẫn không có cách nào khác, chờ một chút, hoặc nói là đợi công việc của anh cho phép, hoặc hợp đồng của anh hết hạn, chúng ta lại lên kế hoạch, được không?”
Hứa Thanh Du gật đầu: “Được ạ, chuyện này không sao, em không quan tâm những điều đó.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.