Mẹ Ninh cũng không ở đây quá lâu, bên ngoài trời cũng đã tối. Bà ấy ở bên này không lâu liền đứng dậy để đi về.
Hứa Thanh Du và Ninh Tôn tiễn mẹ Ninh xuống dưới lầu, mẹ Ninh cười nói: “Cũng không đến mức này đâu nhé. Mẹ cũng ở khu chung cư này, nếu hai đứa muốn thì tiễn mẹ xuống phòng luôn đi.”
Ninh Tôn nói: “Nếu mà tiễn mẹ tới nhà thì mẹ còn phải tiễn chúng con về nhà lại đấy. Hay là thôi đi, chúng ta cứ qua loa thôi cũng được.”
Mẹ Ninh mỉm cười vẫy tay với bọn họ, quay người rời đi.
Ninh Tôn đợi mẹ Ninh đi xa, đến khi không thấy bóng dáng của bà nữa thì anh mới giơ tay ra nắm vào cổ tay của Hứa Thanh Du, “Cô bé à, gần đây em kiêu ngạo lắm đấy. Nào nào nào, chúng ta cùng nhau về nhà để tính toán rõ ràng nào.”
Hứa Thanh Du cũng không sợ hãi chút nào, cô hừ một tiếng, rồi lập tức ôm lấy cánh tay của Ninh Tôn, “Anh đừng chạy đó. Em nói với anh em còn sợ nửa đường anh sẽ chạy mất đó.”
Ninh Tôn cười gian: “Được được được. Mới mấy ngày không gặp, sao tính tính khí lại nóng nảy thế, là ai cho em cái dũng khí vậy hả cục cưng?”
Hứa Thanh Du không nói nhảm với anh ấy, cô vẫn luôn ôm cánh tay của anh. Và đi theo anh ấy về hướng nhà.
Hai người vội vàng trở về nhà, sau khi đóng cửa lại, Ninh Tôn đè Hứa Thanh Du lên cửa để hôn.
Tất nhiên Hứa Thanh Du cũng không chịu thua. Cô cũng muốn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801715/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.