Hứa Thanh Du và Nam Nhạc ở trong phòng nghỉ hơn nửa tiếng.
Trong nửa tiếng đó, đều là Nam Nhạc đang nói chuyện. Cô ta nói về ấn tượng và suy nghĩ của mình về Ninh Tôn.
Ở tình huống này, đa phần Hứa Thanh Du không nói tiếng nào. Nam Nhạc cũng có hỏi về những chuyện của cô và Ninh Tôn nhưng cô chỉ trả lời đôi câu để qua chuyện.
Cô không muốn nói về những chuyện cụ thể của cô và Ninh Tôn trước mặt Nam Nhạc. Một là cô cho rằng không cần thiết, hai là thời gian của hai người không thống nhất. Nam Nhạc lại là một người thông minh, cô không nói mọi chuyện quá rõ ràng. Chủ yếu là muốn đề phòng Nam Nhạc sẽ tìm ra một chút tông tích gì đó.
Cứ như vậy cho đến khi kết thúc, điện thoại của Hứa Thanh Du reo lên. Là Ninh Tôn gọi đến cho cô ấy.
Hứa Thanh Du cũng không nhúc nhích gì. Vậy nên cô ấy nghe điện thoại của Ninh Tôn. Ninh Tôn hỏi cô đang ở đâu.
Hứa Thanh Du suy nghĩ một chút rồi sau đó nói cho Ninh Tôn biết vị trí của mình đang ở đâu. Cô nói mình đang ở trong phòng nghỉ, một mặt tường là kính, còn ba mặt kia là tường.
Hứa Thanh Du không biết cụ thể mình đang ở đâu. Vậy nên cô chỉ có thể nói qua loa đại khái nơi mình đang ở.
Ninh Tôn nghe thấy cô nói như vậy, anh đã biết là bên cạnh cô có người khác. Nếu không thì bên chỗ anh quay xong thì cô đã qua đó rồi.
Vì vậy Ninh Tôn bảo cô ở nguyên vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801664/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.