Hứa Thanh Du vẫn đang nghĩ ngợi lung tung thì điện thoại trong túi cô bất chợt vang lên. Cô vội vàng lấy nó ra, trong wechat có một lời mời kết bạn, nhìn số điện thoại thì là cô gái đã phỏng cô hôm qua. Thế là Hứa Thanh Du chấp nhận lời mời ngay. Sau đó cô gái nọ gửi một đoạn tin nhắn dài qua. Đoạn tin nhắn chủ yếu nói về nội dung công việc sau này của cô ấy, rồi cô ấy còn nói đã sắp xếp một nhà thiết kế cho Hứa Thanh Du, để cô học hỏi một vài điều từ nhà thiết kế này. Tên của nhà thiết kế nọ Hứa Thanh Du đã nghe nói qua, về mặt trình độ thì địa vị của nhà thiết kế này không thua kém gì Nam Nhạc. Nam Nhạc khá nổi tiếng trong giới nhiếp ảnh gia, mà người này cũng là nhà thiết kế nổi tiếng trong giới. Nhưng bàn về năng lực, Hứa Thanh Du cảm thấy năng lực của người này cao hơn Nam Nhạc nhiều. Cô ấy là nhà thiết kế hoàn toàn dựa vào thực lực của mình, thậm chí còn từng tham gia các buổi triển lãm nước ngoài. Hứa Thanh Du vô cùng bất ngờ, nhiếp ảnh gia mà cô gái nọ kể cho cô nghe đó trước đây cô chỉ được nghe tên qua các trang báo, tạp chí và tin tức thời sự. Được theo sau người này để học tập là một điều mà cô mơ cũng chẳng dám mơ. Cô cũng không hiểu tại sao mà gần đây mình lại may mắn đến thế, dường như tất cả mọi chuyện đến với cô đều rất tốt đẹp. Hứa Thanh Du vội vàng nói lời cảm ơn đến cô gái kia. Sau đó cô do dự một lúc rồi hỏi rằng ai là người đã quyết định việc phân công người thiết kế. Mất một lúc sau cô gái nọ mới trả lời câu hỏi của Hứa Thanh Du. Cô nói rằng bên công ty đã thống nhất sẽ sắp xếp như vậy. Nghe xong, Hứa Thanh Du tiếp tục cảm ơn sau đó đặt điện thoại xuống. Bác tài xế ngồi bên cạnh quay lại nhìn cô nói: “sao vậy, xảy ra chuyện gì mà vui như tết thế kia.” Hứa Thanh Du không kìm được mà đưa tay chạm lên hai má, gương mặt cô quả thật đang hiện rõ vẻ vui mừng. Hứa Thanh Du chép miệng: “tại cháu cảm thấy dạo gần đây cháu may mắn quá. Chẳng biết làm sao mà mọi thứ trôi qua rất suôn sẻ chú ạ.” Bác tài xế mỉm cười, hai tay bác vòng ra sau đầu, cả người bác tựa lên lưng ghế: “mọi thứ đều suôn sẻ thì tốt quá rồi.” Nói xong, ông ta ngừng một lúc rồi lại nói qua chuyện khác: “tôi xem tin tức thấy vụ di chúc bên nhà Ninh Tôn đã được công bố ra bên ngoài rồi đấy.” Hứa Thanh Du nói: “à, đúng rồi, đã công bố ra ngoài. Chắc anh ấy sẽ tìm luật sư để giải quyết chuyện này.” Bác tài xế nhìn về phía trước, giọng điệu thoải mái: “sau này cô và Ninh Tôn sống cũng dễ chịu hơn ha.” Hứa Thanh Du mím môi nghĩ ngợi một lúc: “cháu mong là vậy chú ạ.” Có một số chuyện dù cô đã đưa ra những dự tính tốt đến mức nào đi chăng nữa thì mọi thứ cũng sẽ trở thành bước chuẩn bị thực sự tệ hại khi cô bắt tay vào thực hiện. Một tờ giấy đăng ký kết hôn cũng chưa chắc có thể đổi lại cuộc sống ổn định an nhiên chứ đừng nói đến mối quan hệ giữa cô và Ninh Tôn. Bây giờ cô có thể mừng thay cho Ninh Tôn, thế nhưng về mối quan hệ giữa cô và anh ấy đành phải thuận theo tự nhiên thôi. Đôi khi con người ta đừng nên mong chờ quá nhiều vào tương lai. Nếu không chúng ta sẽ phải gục ngã khi những hi vọng dần trở thành vô vọng. Một khoảng thời gian sau đó, có chiếc xe từ từ dừng lại ở đằng xa. Bên ngoài khu vực chụp ảnh cũng có vài chiếc xe đậu lại, đều là những ngôi sao đến đây để tham gia chương trình. Thật ra rất ít người chú ý đến họ khi những chiếc xe dừng lại. Có điều mắt của bác tài xế nọ khá tinh, vừa nhìn lướt qua thôi đã nhận ra ngay, bác hất cằm về phía bên đó và nói: “kia là ngôi sao nào vậy? trông hãng xe là biết hàng xịn rồi đấy.” Hầu hết những chiếc này đều là xe đưa đón mang phong cách na ná nhau. Thế mà đằng kia chính là một chiếc siêu xe, cả màu sắc lẫn kiểu dáng xe đều vô cùng bắt mắt. Hứa Thanh Du cũng theo đó mà nhìn sang, cô không hiểu nhiều về xe cộ, nhưng cũng biết giá cả của chiếc xe này vô cùng đắt. Chiếc xa đừng tại đó một lúc lâu sau cũng không thấy động tĩnh gì. Hứa Thanh Du chăm chú nhìn: “là ngôi sao đang nổi dạo gần đây đúng không ta?” Lời vừa nói ra, cửa xe lập tức dược mở, nhưng người bước xuống xe lại chẳng phải ngôi sao nổi tiếng gì. Hứa Thanh Du nhìn người bước xuống xe một lúc rồi mỉm cười: “thật khiến người ta phải ngỡ ngàng mà.” Đó chính là Nam Nhạc. Không ngờ người đó lại là Nam Nhạc. Hôm nay trang phục mà Nam Nhạc diện trông cực kỳ cá tính. Cô ta mặc một chiếc croptop kết hợp với chiếc quần đinh tán, chân đi đôi Motorcycle boots Đây là một Nam Nhạc hoàn toàn xa lạ đối với Hứa Thanh Du. Trước đây Nam Nhạc luôn mang đến cho cô cảm giác cực kỳ lạnh lùng, nhưng giờ đây cô lại cảm thấy cô ta vừa đẹp vừa ngầu. Khi đối diện với Nam Nhạc, Hứa Thanh Du luôn cảm thấy hơi tự ti, thấy Nam Nhạc thế kia, cô càng có cảm giác không thể ngẩng cao đầu. Trước đây cô còn cho rằng Ninh Tôn từ chối Nam Nhạc là vì dáng vẻ tự cao tự đại, không coi ai ra gì của cô ta. Nhưng bây giờ cô bắt đầu hoảng sợ từ tận đáy lòng. Liệu ai có thể từ chối một Nam Nhạc như thế này kia chứ. Ngay cả Hứa Thanh Du cũng không thể kìm lòng nổi trước mị lực của Nam Nhạc nếu cô ta là đàn ông. Hiển nhiên là Nam Nhạc vẫn có nhiều khuyết điểm, nhưng những ưu điểm của cô vẫn thật sự toả sáng. Hứa Thanh Du thấy Nam Nhạc tiến vào khu vực chụp hình, cô bắt đầu cau mày, bổng lầm bầm một câu: “sao cô ta lại đến đây?” Bác tài xế cũng nhận ra Nam Nhạc, trước đây bê bối giữa Nam Nhạc và Ninh Tôn ai ai cũng biết. Chỉ có điều ông ta không biết rốt cuộc hai người giữa hai người họ đã có những vướng mắc gì. Ông ta nhìn theo bóng lưng Nam Nhạc nói: “Cô bé này trông ngầu thật đấy. Chẳng biết người đàn ông nào mới xứng với cô ấy. À mà này, tôi nhớ không lầm thì trước đây cô bé này vướng phải một vụ bê bối tình ái với Ninh Tôn phải không?” Hứa Thanh Du liếm môi, hạ thấp giọng đáp: “có thì có đấy, nhưng toàn tin giả thôi chú ạ.” Bác Tài xế tiếp lời: “ừ, nếu mà đổi thành người khác thì chắc hẳn sẽ vui lắm.” Hứa Thanh Du quay lại nhìn ông ta: “sao lại vui chứ?” Bác tài vế cười: “haha, người này là Nam Nhạc đấy, biết bao nhiêu người muốn tạo tin đồn tình ái với cô bé chứ, chẳng qua là không tạo nổi thôi.” Hứa Thanh Du không nhìn ông ấy nữa, cô trầm giọng nói: “ra là vậy.” Bác tài xế nghĩ một lúc lại nói tiếp: “cô đừng chỉ nhìn vào cách nói chuyện không khéo của Nam Nhạc, Trông thế thôi nhưng vẫn được nhiều người để ý ghê lắm. Cô bé này nói về nhan sắc thì có nhan sắc, năng lực tuyệt vời. Tuy hơi ngông nhưng lại là người có tiền có địa vị. Con người ấy mà, ai mà chẳng như vậy. Ngoài miệng thì nói không thích một người, nhưng trong thâm tâm lại muốn có chút dây dưa thì đấy với người đó cơ.” Hứa Thanh Du nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ xe, cô không nhìn thấy hình bóng của Nam Nhạc ở nơi đó nữa. Cô đáp: “vâng, có lẽ là như vậy.” Hai người không nói gì nữa, Hứa Thanh Du suy đoán trong lòng, cô không biết Nam Nhạc đến đây để làm gì. Hầu hết mọi chuyện cô đều biết được qua các bài báo. Dù cho Nam Nhạc chỉ đang chụp ảnh cho một ai đó, thì những người nổi tiếng kia luôn vây quanh cô ta. Hơn nữa lúc cô ta đến đây trong tay không hề cầm bất cứ đồ nghề nào, cô ta còn đi một thân một mình nữa. Nên rất có thể cô ta đến đây không phải vì công việc. Nghĩ đến đây Hứa Thanh Du liền đứng ngồi không yên, vội vàng bước xuống xe chạy qua khu vựng chụp hình. Hứa Thanh Du bước vào trong rồi nhìn xung quanh nhưng không tìm thấy hình bóng Nam Nhạc. Cô cau mày lùi ra sau vài bước nhìn lại đồng hồ. Phía bên Ninh Tôn có lẽ cũng sắp hoàn thành công việc rồi. Không biết có khi nào Nam Nhạc chạy đến đây là vì Ninh Tôn hay không. Càng nghĩ như vậy trong lòng cô càng cảm thấy khó chịu, Hứa Thanh Du ra trước cửa khu chụp hình đợi. Trong suốt khoảng thời gian đợi Ninh Tôn, cô không thấy Nam Nhạc đâu cả. Mãi đến khi bên Ninh Tôn đã hoàn thành xong mọi thứ, Hứa Thanh Du mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Vừa nhìn Hứa Thanh Du là Ninh Tôn đã biết hiện tại trạng thái tinh thần của cô ấy không tốt. Anh không ngại có người đang ở xung quanh mà chạm lên mặt Hứa Thanh Du, “làm sao đấy, sao lại bày ra cái biểu cảm này, đã xảy ra chuyện gì?” Hứa Thanh Du cũng chẳng kiêng dè ánh mắt của người khác, cô đưa tay ra ôm trọn cánh tay Ninh Tôn đáp, “không có gì hết trơn á. Người ta đứng đây đợi anh suốt cả ngày trời mà không thấy anh đâu.” Ninh Tôn không nghĩ gì nhiều, anh mỉm cười đưa Hứa Thanh Du vào phòng trang điểm trước rồi mới cầm theo hộp đựng đồ trang điểm, sau đó cả hai cùng bước ra ngoài. Nhưng sau đó, khi vừa mới bước ra khỏi phòng chưa được bao lâu, Hứa Thanh Du lại nhìn thấy Nam Nhạc. Nam Nhạc đang đi cùng với một nhân viên. Người này tuy Hứa Thanh Du không nhìn rõ mặt, nhưng cô vẫn có thể nhận ra. Mỗi lần Ninh Tôn tham gia bất cứ một bộ phim hay chương trình nào, Hứa Thanh Du đều sẽ điều tra thật rõ thông tin của những người trong tổ sản xuất của đoàn phim hoặc chương trình đó. Nên hiển nhiên cô cũng sẽ quen người nhân viên này. Người này chính là đạo diễn thực hiện của tổ chương trình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]