Ninh Tôn và những người khác ở lại bệnh viện đến trưa, đến lúc đó Ninh Tú mới đi tới.
Thậm chí Ninh Tú không ăn trưa mà trực tiếp từ công ty đi đến đây.
Khi Ninh Tôn thấy dáng vẻ của Ninh Tú như thế này, anh ấy có chút bất lực, “Cứ như vậy mãi thì cơ thể của anh sẽ chịu không nổi đâu. Ở bên đây có hộ lý chăm sóc, anh nên nghỉ ngơi nhiều hơn đó.”
Ninh Tú suy nghĩ một chút, hạ giọng nói với Ninh Tôn: “Sáng hôm nay tôi cũng không có chuyện gì quan trong nên đã ngủ một giấc ở công ty.”
Anh ấy nói đến đây mới dừng lại, vẻ mặt có chút phức tạp, mấy giây sau lại nói tiếp, “Chỉ là nằm nhắm mắt một chút. Sau đó tôi có nằm mơ một giấc, trong giấc mơ tôi hình như thấy ba của chúng ta sắp không qua nổi nữa.”
Câu cuối cùng, giọng điệu của anh ta hơi trầm xuống.
Ninh Tôn nhất thời không nói nên lời.
Ninh Tú khác với Ninh Tôn, Ninh Bang luôn đối với Ninh Tú tốt hơn, dù thế nào đi nữa, hai người này vẫn có chút tình cảm cha con.
Nếu Ninh Bang xảy ra chuyện, anh tin rằng Ninh Tú sẽ rất buồn.
Ninh Tú có lương tâm hơn anh ta.
Ninh Tôn không còn gì để nói, vì vậy anh ta chỉ có thể nói vài câu với Ninh Tú. Sau đó anh dẫn Hứa Thanh Du và mẹ Ninh rời khỏi nơi này.
Trước khi đi, Ninh Tú có quay đầu lại nhìn anh, “Thật ra ông ấy rất muốn nghe một câu tha thứ của cậu. “
Ninh Tôn có chút bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801608/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.