Vốn dĩ còn nghĩ cơm nước xong xuôi ra ngoài đi dạo một chuyến cho khuây khoả, thế mà tâm trạng lại bị việc này làm cho ảnh hưởng, còn chưa đi được vài bước thì đã không còn cách nào khác phải trở về nhà.
Sau khi vào nhà, tâm trạng của Hứa Thanh Du không tốt, lúc thay giày còn dùng sức đá bay chiếc giày ra ngoài.
Khuôn mặt của cô nhăn nhúm, “Sao bọn họ lại có thể không biết xấu hổ đến vậy nhỉ? Buổi sáng vừa mới làm một trận ầm ĩ, thế mà chiều nay lại đến đây cầu xin tha thứ, mặt mũi nói không cần là không cần ư?”
Mẹ Ninh cũng nổi trận lôi đình, “Còn dám bày ra khuôn mặt đáng thương đó, chẳng lẽ bọn họ thật sự cho rằng chúng ta không để ý đến những chuyện trước đây sao? Đúng là nghĩ hay thật đấy!”
Ninh Tôn đứng ở phía sau hai người, vốn dĩ trong lòng còn cảm thấy không mấy vui vẻ, nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ tức giận bất bình của Hứa Thanh Du và mẹ Ninh, đột nhiên anh cho rằng chuyện này chẳng có gì đáng để phải bận tâm nữa cả.
Thậm chí Ninh Tôn còn đi đến ôm Hứa Thanh Du vào lòng, an ủi cô, “Bọn họ phải đến đây tìm anh, điều đó chứng tỏ rằng ông ấy thật sự ra tay rất tàn nhẫn, có lẽ mấy người đó cũng không còn cách nào khác.”
Nghe Ninh Tôn nói như vậy, mẹ Ninh và Hứa Thanh Du mới suy nghĩ đến điều này.
Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn, “Anh nói xem, Ninh Tương đến đây gặp anh cầu xin tha thứ, chẳng lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801599/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.