Ninh Tôn không để ý tình cảnh ở ngoài cửa, người mà Chương Tự Chi đưa đến anh rất tin tưởng.
Bên ngoài hai nam một nữ anh không tin là mấy lão đại ngoài kia không dọn dẹp được ba người này.
Bên ngoài tiếng người kêu oang oang làm cho lòng người nao nao, Ninh Tôn nghĩ sau đó đưa tay ôm eo cô kéo về phòng.
Hứa Thanh Du bị dọa giật mình, sợ Ninh Tôn lại làm ra việc gì không hợp phép tắc.
Cô tay đập chân đạp giãy dụa, nhưng thể lực nam nữ có lúc nào mà bằng nhau thậm chí còn cách rất xa, tăng thêm lực thì Hứa Thanh Du không dám sợ gây ra động tĩnh lớn, căn bản là chưa giãy được mấy cái thì đã bị Ninh Tôn kéo tuột vào trong phòng rồi.
Ninh Tôn trở tay đóng cửa lại, nhấn Hứa Thanh Du ở trên ván cửa.
Con mắt của Hứa Thanh Du thiếu chút nữa là rớt ra ngoài,: “Làm cái gì vậy, nhanh mở cửa đi, chút nữa bác mà nhìn thấy sẽ hiểu lầm cho coi.”
Ninh Tôn không quản nhiều chuyện như thế, trực tiếp cúi người lại gần muốn hôn cô: “Hiểu lầm cái gì chứ? Đây không phải là hiểu lầm.”
Hứa Thanh Du đẩy anh: “Không được không được, anh tránh xa ra cho em.”
Giọng nói của Ninh Tôn mang theo ý cười: “Có gì mà phải sợ thế, bây giờ sự chú ý của mẹ anh đang tập trung ở bên ngoài cửa, bên ngoài đang ồn ào như thế, không biết đến bao giờ mới giải tán được, yên tâm đi.”
Yên tâm cái gì mà yên tâm, trái tim của Hứa Thanh Du muốn vọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801596/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.