*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ninh Tôn không biết mình đã vào phòng từ lúc nào.
Đứng quanh quẩn trong phòng, anh mơ hồ nhớ ra rằng là Chương Tự Chi đã sắp xếp cho anh căn phòng này.
Anh quay đầu nhìn lại cánh cửa, người phục vụ đỡ giúp anh vào phòng đã đi ra ngoài và đóng cửa lại.
Anh đưa tay đấm vào trán của anh ta và quay người lại ngồi xuống bên giường.
Sau khi cúi đầu trầm mặc một hồi, Ninh Tôn mới lấy điện thoại ra.
Điện thoại không có cái gì cả và cũng không có cuộc gọi nhỡ hoặc tin nhắn chưa đọc.
Không ai tìm kiếm anh ta cả.
Ninh Tôn nhìn đồ vật có chút lắc lư, anh ta nheo mắt nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, sau đó bấm vào danh bạ.
Vì uống say, cả người toàn là mùi bia rượu nên anh ta không suy nghĩ nhiều đến vậy.
Vậy nên anh ta tìm thấy số điện thoại của Hứa Thanh Du và bấm gọi cho cô ấy.
Hứa Thanh Du đã đi ngủ, chỗ nào cũng không tốt bằng nhà. Cô không cần thức khuya, cứ đến thời gian là ngủ thôi.
Đang định ngủ mê man thì lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại, Hứa Thanh Du mắt nhắm mắt mở sờ xem điện thoại ở đâu.
Im lặng trong hai giây, và rồi con mắt kia cũng mở ra.
Điện thoại vẫn reo lên, hình như là nếu cô không nghe máy thì người bên đầu dây kia sẽ không ngừng gọi đến.
Hứa Thanh Du hậm rãi từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801521/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.