Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay cả khi ba người phụ nữ không uống rượu, thì bữa cơm này diễn ra cũng rất từ từ chậm rãi.
Mặc dù ăn rất chậm, nhưng sau khi họ ăn xong thì Ninh Tôn vẫn chưa trở lại.
Mẹ Ninh để đũa xuống quay người nhìn về phía cửa, “Làm sao mà trễ như vậy vẫn còn chưa về? Nói chuyện gì mà muộn như vậy?”
Cô nói đùa, “Không phải bị lưu lại vì quy tắc ngầm đấy chứ?”
Hứa Thanh Du vốn là trong lòng có chuyện, nên tâm trạng cũng không được vui, nhưng mà nghe mẹ Ninh nói những lời này xong, vẫn không nhịn được mà bật cười.
Cô phụ họa một chút, “Không nói, thật sự có thể như thế lắm.”
Trò đùa đúng là trò đùa, mẹ Ninh vẫn là rất nghi ngờ, bà nhìn Hứa Thanh Du, “Hai người các con có phải là cãi nhau không? Nếu không thì không nên như vậy.”
Hứa Thanh Du vội vàng lắc đầu, “Không có, chúng con không có cãi nhau.”
Sau đó cô cười, “Không có chuyện gì có thể khiến hai chúng con cãi nhau cả, cuộc sống hiện tại rất thuận lợi, hai người chúng con mới đầu tư xong, chắc là sẽ nhanh kiếm được tiền, đơn vị đại diện của anh ấy bên kia cũng đàm phán thêm hai cái nữa, chuyện tốt này đến chuyện tốt khác, chúng con vui mừng còn không kịp, làm sao có thể cãi nhau được chứ.”
Mẹ Ninh cau mày nhìn Hứa Thanh Du chằm chằm một hồi mới gật đầu, “Nói cũng phải.”
Bà ngồi tựa lưng vào ghế, “Chỉ cần có tiền, quan hệ giữa hai người sẽ tốt đẹp. Đây thật sự là một người giàu kinh nghiệm. Bây giờ 80% rắc rối trong cuộc sống của con người đều liên quan đến tiền, chỉ cần có tiền, cuộc sống của hai người sẽ tốt đẹp, nào có nhiều mâu thuẫn như vậy.”
Tần Niên cũng cảm thấy như vậy, “Lúc tôi làm việc, mấy đồng nghiệp thường than phiền với tôi về những tranh chấp phát sinh trong gia đình, nói thẳng thừng ra thì, chuyện tiền bạc có thể giải quyết được, cho nên tiểu Du và Ninh Tôn hẳn là không có vấn đề gì đâu, tôi thấy những fan hâm mộ kia không xuất hiện tác yêu tác quái, fan hâm mộ không dính vào, cuộc sống của hai người trôi qua sẽ xuôi gió xuôi nước, đúng là không có gì để có thể cãi nhau được cả.”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.7

Khi ghi hình chương trình đi ra, Ninh Tôn tìm thấy cô, thái độ của cô cũng không có vấn đề gì cả.
Còn lại là đoạn đường ngồi xe trở về nhà, hai người ở trên xe cũng không nói gì, sau khi anh xuống xe, hành vi của anh có gì đó không ổn lắm.
Thời điểm thường ngày, khi hai người về tới nhà, cũng sẽ chào hỏi tài xế lái xe.
Nhưng hôm nay lên xe, anh liền mặt mày sa sầm không nói tiếng nào, thật giống như có người nào đó thiếu tiền anh không có ý định trả vậy.
Đúng rồi đúng rồi, Hứa Thanh Du nghĩ tới đây cảm thấy thông suốt, tất cả những điều bất thường của Ninh Tôn đều bắt đầu từ thời điểm đó.
Nhưng mà sau đó cô lại có chút mông lung, trên suốt quãng đường đi về cũng không hề có chuyện gì xảy ra cả.
Hai người đều không nói chuyện, làm sao cô có thể khiến cho Ninh Tôn cảm thấy không thoải mái được.
Mẹ Ninh cùng Tần Niên ở bên cạnh trò chuyện một ít vấn đề liên quan tới hiểu biết về tiền bạc.
Hứa Thanh Du chẳng qua chỉ ngồi bên cạnh nghe, trong lòng cô có chút bối rối.
Hai người sống chung dưới một mái nhà, nếu cứ không được tự nhiên như vậy, cuộc sống của ai trải qua cũng đều không tốt.
Do đó sau một hồi suy nghĩ, cô muốn đợi Ninh Tôn trở về, sau đó cùng Ninh Tôn nói chuyện rõ ràng, cô muốn hỏi một câu mình rốt cuộc đã chọc anh ở điểm nào khiến anh cảm thấy không thoải mái.
Nếu như là vấn đề ở cô, cô nhất định sẽ xem xét lại bản thân, giải thích hoặc nói lời xin lỗi.
Nếu như vấn đề không phải từ phía cô…
Hứa Thanh Du có chút do dự.
Ninh Tôn sẽ giải thích với cô hay nói xin lỗi với cô sao?
Coi như quên đi, không phải vấn đề từ phía cô là được.
Ninh Tôn coi như là sếp của cô, làm sao có thể để sếp cúi đầu trước một người trợ lý được, biết điểm mấu chốt của vấn đề ở đâu là được rồi.
Cô suy nghĩ rất nhiều, mẹ Ninh và Tần Niên cũng nói chuyện gần xong, bên ngoài trời đã tối dần, Tần Niên cùng mẹ Ninh đồng thời đứng dậy chào từ biệt rồi rời đi.
Hứa Thanh Du không khách sáo với hai người, trực tiếp tiễn hai người ra tận cửa.
Quay lại nhà, cô ấy dọn dẹp nhà bếp trước, sau đó nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ.
Sau đó cô chỉ ngồi trên sô pha chờ Ninh Tôn, hôm nay dù thế nào cũng phải nói rõ mọi chuyện, cô không phải là người thích mơ hồ sống qua ngày, có chuyện gì cũng muốn biết rõ.
Ngồi trên sô pha như vậy gần một tiếng, cửa phòng mới bị người từ bên ngoài mở ra.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đứng dậy, nhưng đợi một hồi vẫn không thấy Ninh Tôn đi vào.
Hứa Thanh Du cau mày đi về phía cửa, kết quả liền nhìn thấy Ninh Tôn đứng ở cửa, đứng dựa vào tường, ngước đầu thở dốc.
Khắp người anh toàn mùi rượu.
Hứa Thanh Du vội vàng chạy tới đỡ anh, “Anh sao vậy? Buổi tối có xã giao sao? Làm sao lại uống nhiều như vậy?”
Cô chưa bao giờ nhìn thấy Ninh Tôn uống nhiều rượu như này, dù trước đó đã đi theo Ninh Tôn một thời gian dài, cho đến tận bây giờ dù anh có xã giao nhưng cũng không uống quá nhiều.
Ninh Tôn quay đầu nhìn Hứa Thanh Du một cái, sau đó hất tay đẩy cô ra, “Đừng chạm vào tôi.”
Hứa Thanh Du đứng ở bên cạnh, đưa tay ra, cuối cùng làm theo lời Ninh Tôn, không có chạm vào anh.
Cô đi theo Ninh Tôn từng bước, “Tối nay anh đi gặp chủ đầu tư sao? Uống nhiều như vậy sao không gọi điện cho tôi? Tôi đi đón anh.”
Ninh Tôn không nói gì, đi vào phòng vệ sinh, đứng trước bồn rửa tay mở nước rồi rửa mặt.
Cái bộ dáng này của anh nhìn chính là đang rất khó chịu.
Hứa Thanh Du do dự một chút, vẫn nhẹ nhàng đi qua vô lưng Ninh Tôn, “Anh làm sao vậy? Có phải công ty bên kia xảy ra chuyện gì không? Trông anh dường như không được vui.”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.8

Ninh Tôn khóe mắt khẽ chuyển, nhìn chằm chằm Hứa Thanh Du rất lâu, sau đó anh ngửa đầu, uống cạn cốc nước mật ong, đặt chiếc cốc xuống rồi nói, “Đó là vấn đề của riêng tôi, cô không cần phải để ý đến đâu.”
Hứa Thanh Du mím môi, anh như vậy chính là không muốn chuyện.
Ninh Tôn xoay người trở về phòng của mình, đóng cửa lại, sau đó dựa lưng vào cánh cửa, thở ra một hơi dài.
Đó thực sự là vấn đề của riêng anh ấy, và nó không liên quan đến bất cứ ai.
Ninh Tôn đứng đây một lúc rồi đi vào phòng tắm, tắm nước lạnh.
Bởi vì sau khi uống rượu nhiệt độ của cơ thể tương đối cao, nên tắm bằng nước lạnh khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Từ phòng tắm đi ra, đúng lúc điện thoại di động để trên giường đổ chuông, Ninh Tôn vội vàng chạy tới nhận điện thoại.
Là Chương Tự Chi gọi điện thoại tới, Chương Tự Chi vừa mở miệng giọng có chút ý cười, “Có đang bận không?”
Ninh Tôn nói không bận, sau đó hỏi lại anh, “Lại có chuyện gì sao?”
Chương Tự Chi bên kia cười ha ha, “Không phải, tôi ban ngày gọi điện thoại cho cậu còn chưa nói xong, không phải bây giờ cậu đang rảnh rỗi sao, nên muốn tiếp tục nói chuyện với cậu một chút.”
Ninh Tôn không lên tiếng, xoay người ngồi ở mép giường.
Buổi trưa, Chương Tự Chi có gọi cho anh một cuộc điện thoại, nói mấy câu lung tung khiến anh có chút phiền não.
Cũng chính những lời nói đó của Chương Tự Chi, quấy nhiễu anh cả một buổi chiều, tâm thần cũng không được yên
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.