Lương Ninh Như ngừng lại một chút rồi đột nhiên cười hì hì, “Ây dà, không nói, không nói nữa.”
Chương Tự Chi buông tay xuống rồi bẹo má cô ta, “Em nói không lại anh cho nên lại giở trò này đúng không?”
Lương Ninh Như không nói tiếng nào mà chỉ núp vào ngực của Chương Tự Chi.
Chương Tự Chi nghiêng đầu hôn trán cô ta một cái.
Anh ta cảm thấy tim được lấp đầy, rất thỏa mãn, cũng rất hạnh phúc.
Một lát sau, hai người bọn họ lại đi chơi mấy trò nhẹ nhàng hơn một chút như đu quay ngựa.
Chương Tự Chi còn chụp không ít ảnh cho Lương Ninh Như.
Đương nhiên hai người bọn họ cũng chụp ảnh chung.
Chương Tự Chi cảm giác giống như anh ta được quay lại thời còn trẻ con, ngây thơ vậy.
Thậm chí anh ta còn nắm cằm Lương Ninh Như rồi hôn để tự chụp một tấm.
Nếu như là bình thường anh ta nhất định không làm được mấy chuyện như vậy.
Nhưng bây giờ anh ta nhìn Lương Ninh Như là lại cảm thấy không có chuyện gì là anh ta không làm được.
Trước kia anh ta còn chưa hiểu mấy chuyện như thế này nhưng bây giờ tình cảm đang vô cùng mãnh liệt. Dường như anh ta muốn bù đắp tất cả những gì còn thiếu sót trong quá khứ.
Lúc đầu Lương Ninh Như còn cảm thấy hơi ngại. Cô ta cũng không phải là kiểu người thích làm mấy hành động sến súa như vậy trước mặt mọi người.
Nhưng sau đó không biết có phải bị Chương Tự Chi lôi kéo hay không nhưng cô ta cũng không để ý đến ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801314/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.