Mấy giây sau, Mạnh Sướng bỗng dưng cười hì hì: “nhưng mà, may là tôi cũng biết khó mà rút lui, nếu không đụng tường mới quay đầu, thì chắc đến chồng tôi cũng coi thường mất.”
Mạnh Sướng nhìn Trì Uyên chằm chằm: “tôi cũng chúc phúc cho anh và Tiểu Tư, chúc hai người sống hạnh phúc đến đầu bạc.”
Trì Uyên im lăng, một lúc lâu sau mới nói hai tiếng cảm ơn.
Câu chuyện đã đến mức này, chắc là cũng không còn gì để nói nữa.
Trì Uyên đứng dậy, nói Cố Tư đang ở nhà đợi rồi rời đi.
Mạnh Sướng cũng không biết anh đi như vậy là vì Cố Tư đang đợi thật không hay là vì những lời vừa nãy làm cho anh không thoải mái.
Nhưng dù có vì lí do gì, thì cô cũng thấy lòng mình thanh thản một chút.
Mạnh Sướng gật đầu một cái: “được, anh đi thong thả, nếu Cố Tư muốn ăn cái gì thì cứ tới lấy.’
Trì Uyên không lên tiếng, quay đầu bước ra ngoài.
Anh lái thẳng xe về nhà cũ.
Cố Tư vẫn đang ngủ ở vườn hoa.
Dạo gần đây, Cố Tư ngủ rất khỏe, làm cho Trì Uyên cũng có chút hâm mộ.
Chẳng phân biệt trường hợp, cũng chẳng quan tâm đến địa điểm, tìm được chỗ là nằm xuống ngủ.
Trì Uyên đi đến, lại đem cô từ dưới ghế kéo lên đùi mình, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô.
Cố Tư nhíu mày một cái, giọng mới ngủ dậy mềm nhũn, nhẹ nhàng; “Anh mới đi ra ngoài về sao?”
Trì Uyên ừ một tiếng, còn nói: “anh đi mua bánh ngọt cho em.”
Vừa nghe có bánh ngọt, Cố Tư mở luôn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801299/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.