Lương Ninh Như nấu nước xong, cô chuẩn bị cho Chương Tự Chi một cốc nước lọc, còn Lâm Sinh thì rót cho một cốc trà hoa quả.
Sau đó, cô bưng ra ngoài.
Chương Tự Chi nhìn cô đem hai cốc ra, hỏi: “em không uống hay sao?”
Lương Ninh Như há một tiếng: “tôi uống nước lọc là được rồi.”
Nói xong, cô lại quay vào bếp, đem ra một cốc nước lọc cho bản thân.
Nhưng mà, Chương Tự Chi còn nhanh hơn cô, anh đứng lên trước một bước, cánh tay thì đưa ra, đè bả vai Lương Ninh Như xuống không để cô đứng dậy: “em uống cốc này đi, tôi vào lấy cốc khác.”
Nói xong, anh xoay người đi vào bếp, cũng rót cho mình một cốc nước lọc.
Bưng cốc nước ra ngoài, anh không ngồi xuống salon ngay mà đứng ở sau ghế, ngay sau lưng Lương Ninh Như.
Chương Tự Chi đứng sau, anh cúi đầu một cái, kéo ngắn khoảng cách của anh và Lương Ninh Như lại, anh ghé sát ta Lương Ninh Như, nói: “haiz, nhà em ở đâu, quê quán ấy? Hôm nào anh cũng muốn đến chào hỏi chú dì, tiện thể xem quê em như thế nào.”
Lương Ninh Như bị Chương Tự Chi áp sát như thế, không dám quay đầu lại nhìn anh. Hơi thở của anh phả vào tai cô, làm cho cô cảm thấy ngưa ngứa.
Cô trừng mắt: “anh đến quê tôi làm gì, tôi không nói cho anh biết đâu, không thể để anh đi được.”
Mặc dù đây là câu chê bai, nhưng mà giọng nói nghe lại không giống thế, có cảm giác nghe được một chút nũng nịu.
Chương Tự Chi cười ha ha: “không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801264/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.