Lương Ninh Như có chút không kiềm chế được, cô ta vừa nấu ăn vừa mắng Chương Tự Chi.
Không biết dây thần kinh nào của người đàn ông này chạy sai chỗ nữa, gần đây anh ta càng ngày càng kỳ lạ.
Hơn nữa anh ta như vậy còn liên lụy cô ta luôn suy nghĩ lung tung mấy chuyện gì không đâu.
Cảm giác này rất tồi tệ và khiến cho cô ta cảm thấy khó chịu đủ thứ.
Ai ngờ cô ta vừa nấu xong một món thì có tiếng gõ cửa vang lên.
Lương Ninh Như dừng lại, cô ta lờ mờ cũng đoán ra ai đang gõ cửa.
Bình thường cái chỗ nho nhỏ này của cô ta sẽ không có ai tới thăm cả.
Lương Ninh Như cầm xẻng xào xoay người bước ra cửa rồi nhìn ra ngoài qua mắt mèo nhưng cô ta lại không nhìn thấy được cái gì cả.
Người bên ngoài không đứng trong phạm vi tầm nhìn của mắt mèo.
Cô ta mím chặt miệng lắng nghe tiếng gõ cửa cốc cốc lại vang lên.
Sau đó Lương Ninh Như mở miệng hỏi, “Ai vậy?”
Người ở bên ngoài không trả lời.
Cô ta cảm thấy cũng chỉ có Chương Tự Chi mới có thể làm ra cái loại chuyện giả ma giả quỷ như thế này.
Vì vậy, cô ta ngay lập tức nói một lần nữa “Không nói lời nào là tôi không mở cửa đâu.”
Bên ngoài loáng thoáng truyền đến một tiếng thở dài, “Là tôi, mở cửa đi.”
Quả nhiên là Chương Tự Chi.
Lương Ninh Như hừ một tiếng, “Không mở, anh lại tới đây làm gì? Sao anh cứ phiền như vậy nhỉ?”
Cũng không biết người đàn ông này bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801257/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.