Lương Ninh Như hơi cảm thấy ngỡ ngàng trước cảnh tặng hoa đột ngột của Chương Tự Chi.
Tuy chỉ là hai bông hồng nhìn rất qua loa có lệ.
Nhưng trong lòng Lương Ninh Như không biết vì cái gì lại vô cùng không được tự nhiên.
Bao nhiêu năm cuộc đời cô ta còn chưa bao giờ được nhận hoa của người khác giới nào đâu.
Chàng trai xem mắt kia sang đây thăm cô, lúc hai người ăn cơm xong đi ra khỏi nhà hàng thì có đi ngang qua một cửa hàng hoa.
Cô ta cũng không nghĩ gì nhiều, chàng trai kia cũng không chú ý.
Thật ra có tặng hoa hay không thì Lương Ninh Như cũng không quan tâm lắm.
Chỉ là thứ này, nếu có thì đương nhiên sẽ tốt hơn là không có rồi.
Cầm hai bông hồng được gói lại rất đẹp trên tay, cô ta ngẩng đầu nhìn lên hướng xe của Chương Tự Chi biến mất. Cô ta tự hỏi không biết ý của người đàn ông kia là như thế nào.
Mà ở một bên khác, Chương Tự Chi đột nhiên cảm thấy rất thỏa mãn.
Loại cảm giác thỏa mãn này làm cho anh ta có chút không nói rõ được cũng như không tả rõ được.
Dù sao anh ta cứ cảm thấy anh ta đang dẫn trước Lương Ninh Như cái chuyện gì đấy.
Cảm giác này rất thoải mái khiến anh ta cảm thấy dễ chịu khắp người.
Chương Tự Chi lái xe trở lại Club, nguyên một buổi chiều anh ta đều cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Lúc chạng vạng tối Trì Uyên gọi điện thoại cho anh ta. Anh nói sắp đền tiệc mừng sinh nhật của ông chú hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801237/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.