Chương Tự Chi nghe xong câu hỏi này của Từ Giai Ninh, đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó quay đầu liếc nhìn Từ Giai Ninh: “Em cảm thấy sao?”
Chương Tự Chi chính là cái kiểu giả vờ ngớ ngẩn, cho tới giờ cũng không trả lời ngay câu hỏi của cô, trước đó Từ Giai Ninh liền đã cảm nhận được.
Mấy lần trước, cô muốn cùng với Chương Tự Chi phát triển từ từ, tiếp xúc chậm rãi.
Nhưng hôm nay trải qua bữa cơm này, cô cảm thấy có một số việc không thể chờ được nữa.
Hoặc là đúng hoặc là không đúng, cứ mập mờ thế nào cũng được như vậy, cô cũng bị giày vò tới mức khó chịu.
Cho nên Từ Giai Ninh lại nói: “Tự Chi, anh chắc là có thể cảm nhận được, em rất thích anh. Nếu không phải người em thích, không thể nào chỉ cần anh hẹn em, em sẽ ra ngoài, em cũng không thể mặt dày hẹn anh đi ăn cơm. Ống nước trong nhà rõ ràng không phải vấn đề gì lớn, còn gọi điện thoại bảo anh tới sửa giúp. Em cảm thấy em biểu hiện vô cùng rõ ràng. Nhưng em cảm thấy anh hình như không cảm nhận được.”
Chương Tự Chi không nói chuyện, tiếp tục lái xe.
Từ Giai Ninh thấy anh không nói lời nào, liền chỉ có thể tiếp tục nói: “Em cảm thấy hai chúng ta thời gian tiếp xúc cũng đủ rồi, cho nên em muốn xác định anh có suy nghĩ gì. Em sợ là em tự mình hiểu lầm, sẽ mang đến cho nhau sự bối rối và phiền phức.”
Chương Tự Chi vẫn không biết nên trả lời thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801230/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.