Lương Ninh Như không hề để ý đến những gì Chương Tự Chi nói.
Cô im lặng đi nửa vòng trong sân sau câu lạc bộ của Chương Tự Chi, cuối cùng dừng lại.
Trông cô có vẻ rất hài lòng với thiết kế hiện tại của nơi đây.
Một lúc sau, cô mới mở lời: “Chương Tự Chi, nói thật đi, anh có kế hoạch nào không nên quản ở đây không?”
Chương Tự Chi vốn là khinh bỉ muốn nói anh cũng không cần.
Nhưng Lương Ninh Như trông rất nghiêm túc, cô nhìn chằm chằm vào anh như đang chời đợi một câu trả lời thật lòng chứ không phải sự đùa cợt.
Có thể là do mối quan hệ đặc biệt với sự nghiệp trước đây, Lương Ninh Như nhìn người rất chuẩn, cô có sự nhạy bén mà chỉ cần nhìn thoáng qua đối phương cô cũng biết được đâu là thật đâu là giả.
Điều mà Chương Tự Chi muốn nói một cách tình cờ không phải tự dưng mà có.
Dưới cái nhìn như thiêu đốt tâm can của Lương Ninh Như, anh không biết chuyện gì đang xảy ra, vì vậy anh cảm thấy có chút bực bội.
Lương Ninh Như chậm rãi đi về phía Chương Tự Chi, và cuối cùng đứng trước Chương Tự Chi.
Cô hơi nghiêng người về phía trước, khoảng cách giữa hai người từ từ rút ngắn, “Dù có chuyện gì cũng đâu có sao? Mau lên tiếng đi!”
Chương Tự Chi trước đây chưa từng thấy Lương Ninh Như ở khoảng cách gần như vậy.
Trong lòng anh từ trước đến giờ không hề coi cô là con gái.
Không có sự phân biệt giữa nam và nữ ngay khi chiếc áo khoác được mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801209/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.