Thế giới của người trưởng thành, thật ra cũng không nhất thiết phải nói đặc biệt rõ ràng.
Mọi người đều có năng lực lý giải, suy nghĩ của riêng mình, cũng đã trưởng thành rồi, biểu đạt qua loa của đối phương, ý tứ từng lớp thâm sâu như vậy, hiển nhiên cũng có thể đủ để thấm vào.
Cổ Nhan ở bên kia rất lâu mà không nói lời nào, Phương Tố muốn phải nói cho rõ ràng trong một lần, cũng không vội vã cúp máy.
Cuối cùng Cổ Nhan nói, thật ra Trì Chúc đã từng động lòng với bà ta.
Phương Tố không hiểu mục đích của Cổ Nhan khi nói ra những lời này là gì.
Nhưng lúc đó bà bật cười.
Bà nói không thể nào khảo chứng được có từng động lòng hay không, nhưng hiện tại trong lòng Trì Chúc chỉ có bà thôi là đủ rồi.
Nếu Cổ Nhan cảm thấy Trì Chúc động lòng, nghĩ như vậy có thể làm cho bản thân thoải mái, thế thì nghĩ như vậy cũng được.
Mà Phương Tố có thể vì khiến cho bản thân thoải mái, cũng cho rằng Trì Chúc chưa bao giờ suy nghĩ tới người khác.
Suy nghĩ của mọi người không giống nhau, nhưng đều hợp lý, cũng không cần thiết phải bác bỏ lẫn nhau.
Bà vừa nói ra như vậy, Cổ Nhan bên kia lại bị làm cho không còn gì để nói.
Tất cả đường lui và lối thoát của bà ta đều đã bị Phương Tố chặn kín rồi.
Cố Tư ngồi trên ghế sopha, nghe những lời nói này của Phương Tố, bật cười ngay tại chỗ.
Cô nói tuy là bà Phương đã thay đổi rồi, nhưng vẫn như y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801199/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.