Ăn xong cơm trưa, Trì Uyên cũng không lập tức rời đi.
Bốn người ở dưới tầng nói chuyện một lúc, cơn buồn ngủ của Cố Tư liền đến.
Trì Uyên cùng lên tầng với cô, sau đó giống như dụ dỗ một đứa trẻ đi ngủ, nằm xuống bên cạnh Cố Tư.
Còn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của cô, chậm rãi dỗ cô ngủ.
Cố Tư nằm nghiêng người, bụng lộ ra rõ ràng.
Trì Uyên đặt tay lên trên nhẹ nhàng sờ một chút.
Bây giờ còn chưa cảm nhận được máy thai, thứ nho nhỏ này, cũng không biết phát triển thành hình dáng gì nữa.
Anh cúi người hôn lên trán Cố Tư, sau đó mới chầm chậm đứng dậy đi xuống dưới tầng.
Bà cụ đã đi ra ngoài, đến nhà họ Phương. Dưới tầng chỉ còn Phương Tố đang dựa trên ghế sopha xem tivi.
Nhìn dáng vẻ kia, vô cùng buồn chán.
Trì Uyên đi xuống sau đó mở miệng: “Thời gian không còn nhiều, vậy con đi trước đây.”
Phương Tố gật gật đầu: “Tối nay có thể quay về đúng giờ không?”
Trì Uyên hơi do dự: “Con sẽ cố gắng.”
Phương Tố ừ một tiếng: “Tiểu Tư đang mang thai, con cố gắng theo ý của con bé. Phụ nữ mang thai rất dễ nghĩ nhiều. Thời gian con ở bên cạnh con bé quá ít, trong lòng con bé sẽ rất khó chịu.”
Trì Uyên thở ra một hơi: “Vâng, con biết rồi.”
Cũng đã nói nhiều như vậy rồi, anh rời khỏi nhà tổ.
Lái xe tới đường quốc lộ, Tử Thư đã ở đây chờ đợi.
Trì Uyên dừng xe lại, Tử Thư đi tới mở cửa lên xe.
Sau đó xe lại một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801189/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.