Cố Tư không muốn cùng những người này nói chuyện, không có gì thú vị.
Bây giờ ngay cả Trì Uyên cô cũng không muốn để ý tới, huống chi là bà hai.
Bà cụ vẫn kéo tay Cố Tư, nói một tràn đối với cô hài lòng như thế nào.
Ông hai ở bên cạnh cũng biết, tất cả những ý vừa rồi của bà hai khiến bà cụ không vui, nên vội vàng hùa theo đỡ lời khen ngợi Cố Tư.
Trì Uyên ngồi bên cạnh Cố Tư, nhưng không nói gì.
Cố Tư cúi đầu nhìn tay Trì Uyên.
Anh chàng này cũng không biết lúc nào mà lấy nhẫn kim cương kết hôn lúc trước của hai người đeo lên.
Cố Tư ngước mắt nhìn mặt Trì Uyên.
Đối với việc tái hôn, anh thực sự đặc biệt vui vẻ.
Vì vậy có thể thấy được, anh là thành tâm thành ý muốn mình ở bên nhau.
Cố Tư duỗi tay qua sờ sờ tay Trì Uyên, sau đó cùng anh đan chặt mười ngón tay.
Cô không nói gì, nhưng Trì Uyên gần như hiểu được ý cô muốn bày tỏ.
Bên này nói xong về Cố Tư, bà cụ lại nhắc đến hai đứa trẻ bên phía nhà ba.
Bọn trẻ bên nhà ba đều ra nước ngoài, nhất thời cũng không nói kế hoạch khi nào trở về.
Bà cụ lại thở dài: “Chúng nó mỗi người mỗi người đều không vội kết hôn sinh con, nhưng bà cụ ta đây vô cùng vội.”
Ông ba ở bên cạnh cười haha, ông nói: “Mẹ, đừng nói mẹ, con cũng rất lo lắng, nhưng con biết nói gì cũng vô dụng, con cũng dứt khoát giả bộ không lo lắng, người trẻ tuổi bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801176/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.