Tùy Mị về đến nhà thì ông cụ Tùy đã ở nhà.
Ông cụ ngồi trên ghế sô pha nhìn Tùy Mị, “Không đi ăn tối sao?”
“Cháu ăn rồi ạ.” Tùy Mị đặt túi xuống rồi cũng ngồi ở trên sô pha, còn duỗi eo cho đỡ mỏi, “Ăn xong cháu trở lại ngay đấy ạ.”
Ông cụ Tùy nhìn cô ta, “Không phải là đi ăn đồ Nhật à?”
Tùy Mị a một tiếng, “Không ạ. Cháu có hỏi Trì Uyên bọn họ rồi, họ nói không muốn qua bên kia lắm, cho nên vẫn ăn ở chỗ đặt lúc đầu.”
Cô ta giả vờ như không hiểu nhìn ông cụ, “Có chuyện gì sao ạ? Sao ông cứ băn khoăn vấn đề này mãi vậy ạ?”
Ông cụ Tùy nói câu không có việc gì, sau đó liền không nói lời nào nữa.
Tùy Mị dựa người trên ghế sô pha, nhìn qua dường như hơi buồn ngủ.
Ông cụ Tùy nhìn cô ta một chút rồi nói, “Mệt thì đi nghỉ ngơi đi, cả ngày này cháu cũng bận nhiều rồi.”
Tùy Mị ừm một tiếng rồi đứng lên.
Chỉ là cô ta còn chưa kịp đi đến chỗ cầu thang, Tùy Tĩnh từ bên ngoài đi vào. Trạng thái cậu ta nhìn không tốt lắm, lúc đi vào liền ném cặp sách lên ghế sô pha.
Tùy Mị dừng chân lại, “A Tĩnh, có chuyện gì vậy?”
Tùy Tĩnh nói câu phiền phức, sau đó trực tiếp ngồi phịch xuống ghế sô pha.
Dường như ông cụ biết Tùy Tĩnh có chuyện gì, ông cụ quay đầu nhìn Tùy Tĩnh một chút, “Mệt rồi đúng không? Mệt thì đi lên nghỉ ngơi một chút đi.”
Tùy Tĩnh cũng mười sáu mười bảy tuổi, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801103/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.