Tùy Mị đã quản lý biểu cảm rất tốt, chỉ xem trên mặt thật đúng là cẩn thận không để lại kẽ hở nào.
Cô ta tranh thủ lúc Cố Tư đang nhìn thực đơn mà mở miệng nói, “Lần trước ở bệnh viện, tôi và cô Cố đã xảy ra một ít mâu thuẫn, lúc ấy tôi có chút không kiềm chế được bản thân mà đã động tay động chân. Cái này tôi muốn nói tiếng xin lỗi với cô Cố, tôi không biết cô đang mang thai, may mà lúc ấy cũng không xảy ra chuyện gì khủng khiếp, nếu không thì lỗi của tôi sẽ nặng lắm.”
Cố Tư dời ánh mắt từ thực đơn và nhìn vào trên mặt Tùy Mị.
Cô cười, “Không có việc gì đâu. Nếu không phải cô nhất quyết muốn mời chúng tôi ăn cơm thì chuyện này có lẽ cũng đã tự qua lâu rồi.”
Tùy Mị gật đầu, “Tôi biết có thể mọi người không để bụng chuyện này, nhưng trong lòng tôi rất băn khoăn, cho nên tôi vẫn muốn trước mặt giải thích một chút.”
Cố Tư nhìn Tùy Mị, ánh mắt giống như là đang cười, nhưng nếu thật sự nhìn kỹ mới thấy bên trong cũng không mang ý cười.
Cô rất bội phục Tùy Mị, vẫn luôn rất bội phục.
Có thể là do tính cách, cô thật sự không có cách nào có thể ứng phó thích hợp với từng tình hình cụ thể như Tùy Mị làm như vậy.
Nếu như đổi lại là cô ở trong trường hợp này, cô có lẽ là sẽ ngừng lui tới với người đó luôn.
Không thích thì lập tức cắt đứt quan hệ sạch sẽ không để cho bản thân mình bức bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801101/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.