Cố Tư và Trì Uyên đang đứng trong sân, cô quay đầu nhìn vào trong nhà.
Phương Tố đứng ở cửa phòng bếp, liếc nhìn cô hai cái, giơ ngón tay cái lên, sau đó bưng chén đĩa vào nhà ăn.
Cố Tư chớp mắt quay lại nhìn Trì Uyên, nhìn thấy anh đang nghiêm túc, trái tim cô lại bắt đầu loạn nhịp.
Cô hít sâu một hơi, "Em chỉ có chuyện muốn nói với anh, rồi đột nhiên không biết nên nói thế nào."
Trì Uyên gật đầu, "Nói tiếp đi, hai người chúng ta còn có chuyện khó nói sao"
Cố Tư chớp mắt, vẫn không biết nên nói gì. Trì Uyên nhìn cô chằm chằm một hồi, trong lòng mơ hồ có chút cảm khái.
Khi thấy Cố Tư không lên tiếng, anh nói: "Chuyện này, anh hỏi em, em trả lời nhé."
Cố Tư vội vàng gật đầu, "Được, anh có thể hỏi em."
Trì Uyên rũ mắt nhìn bụng cô, "Lúc trước em khó chịu, không phải do đau dạ dày đúng không."
Cố Tư có chút cắn rứt lương tâm, "Không, không phải."
Trì Uyên nhìn Cố Tư một hồi lâu, nhưng cô không dám nhìn Trì Uyên nữa.
Trì Uyên hít sâu một hơi, "Em ngừng kinh lâu chưa."
Anh thật ra cũng không rõ lắm về kinh nguyệt của Cố Tư, dù sao cũng đã lâu không ở chung, nhưng anh mơ hồ cảm giác được băng vệ sinh trong tủ Cố Tư dường như không có động đến.
Lúc Cố Tư nghe Trì Uyên nói vậy, trong lòng run lên, người đàn ông này, anh biết không?
Cô chậm rãi thở ra, một lúc sau mới gật đầu, "Đã hơn một tháng." Trì Uyên lần này ngừng nói, chỉ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801037/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.