Mạnh Sướng nhìn Cố Tư, không biết nghĩ đến cái gì, “Em cảm thấy Trì Uyên chắc là có thể mang lại cho chị cảm giác an toàn, anh ấy có thể giúp chị rất nhiều chuyện, những gì chị yêu cầu, anh ấy hẳn là đều có thể làm được.”
Cố Tư ngẩng đầu nhìn Mạnh Sướng, “Cảm giác an toàn sao.”
Trì Uyên lúc trước là không có cho cô bất luận cái gì cảm giác an toàn, bởi vì Trì Uyên lúc trước đối cô không tốt, tất nhiên cũng không có cách nào để cô cảm giác được an toàn.
Nhất là khi khoảng thời gian lúc ông cụ Trì qua đời, cô dường như mỗi ngày đều nghĩ tới, Trì Uyên sẽ nói đến chuyện ly hôn trong một giây đến.
Cảm giác an toàn được trao cho cô từ khi nào?
Cố Tư nghĩ đến chuyện đó rất nghiêm túc, tưởng chừng đó là lúc Trì Uyên đuổi cô về quê.
Lúc đó cô chỉ có một mình, thân thể không thoải mái, trong lòng rất buồn.
Sau đó anh ấy xuất hiện.
Lúc đó, anh ấy đang đứng bên xe, nói không yên tâm mà đi qua.
Cố Tư không thể không thừa nhận, khi đó, cô rất cảm động.
Anh ấy giang nan tìm kiếm cô, thấy anh đi một mình, không biết anh ấy làm cách nào để tìm ra.
Dù sao trong lòng cô cũng có anh, làm sao có thể không rung động.
Mạnh Sướng dựa vào trên ghế, giống như đùa giỡn nói: “Kỳ thực em cũng rất thích Trì Uyên. Anh ấy có năng lực, điều kiện bên ngoài thật sự rất tốt, nếu như chị ở bên cạnh anh ấy, không nên lo lắng cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801032/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.