*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy người ngồi trong nhà Cố Tư một lúc, sau đó đều đứng dậy.
Trì Uyên cũng kêu Cố Tư thay quần áo, nói là đưa cô đi ăn tối.
Cố Tư gật đầu, cảm thấy đói, đi tàu đường dài không thoải mái, đồ ăn trên tàu cũng không ngon.
Cố Tư vội vàng lên lầu thay quần áo, Trì Uyên đợi tại chỗ một lúc rồi cũng đi theo lên. Nguyễn Thừa Phong đứng trong phòng khách nhếch mép cười, "Nhìn biểu hiện của Trì Uyên, tôi chưa thấy qua. Cố Tiểu Tư này không chạy, cậu nhìn anh ta vội vàng kìa."
Tử Thư thở dài, "Vậy tôi thật sự không hiểu vì sao ông chủ của tôi lại kiên quyết đòi ly hôn, nhìn xem, bây giờ chính là tự tát mình một cái, không biết cảm giác thế nào."
Nguyễn Thừa Phong thấy Trì Uyên đang buồn bực thì cũng không quan tâm lắm, một câu lại một câu em gái Cố Tư.
Cố Tư cũng không thèm nhìn Trì Uyên, cô thật sự rất đói, háo hức nhìn người phục vụ, chỉ chờ mang đồ ăn tới.
Bởi vì có rất nhiều người, gọi món này cũng có quá nhiều, người phục vụ bưng các món ăn lên, Cố Tư nuốt nước bọt, "Em ăn trước đây, em không nhịn được."
Nguyễn Thừa Phong cười, "Ăn đi, mọi người ngồi ở đây đều là người quen của em, đừng quan tâm nhiều như vậy."
Cố Tư mỉm cười, di chuyển đũa, còn chưa ăn mấy miếng, vẻ mặt ngưng trọng.
Cố Tư thực ra muốn kìm nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801022/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.