Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Tư trầm mặc một lát sau, chậm rãi nói: "Em ở đây không có việc gì nữa, anh có thể đi, bữa tối tôi biết giải quyết như thế nào."
Lúc trước, Trì Uyên phải nói đùa rằng cô đã qua song là phá luôn cây cầu.
Nhưng bây giờ anh có vẻ đã tìm ra một cách hiệu quả hơn.
Anh nói thẳng: "Anh không đi, anh sẽ chăm sóc em đến hết chiều nay, anh sẽ nấu canh cho em, vậy mà em lại đối xử với anh như thế này?Được! vậy thì anh càng muốn ở lại." Anh nói xong liền đi tới tủ lạnh lục lọi một hồi, "Nếu không muốn ăn đồ ăn ở ngoài,  thì chúng ta có thể làm cái khác, để anh xem, anh sẽ thử tay nghề của mình xem sao."
Cố Tư ngây người ra, "Em sẽ tự mình làm."
Trì Uyên đứng thẳng dậy, nhìn Cố Tư đi lấy một ít món trong tủ lạnh ra.
Anh vội vàng cầm lấy, "Anh rửa sạch hết, một lát nữa anh có thể lo liệu."
Cố Tư nhìn Trì Uyên, nhưng cuối cùng cô cũng không nói lời từ chôi thêm nữa.
Anh ấy quả thực đang chăm sóc cô cả ngày hôm nay, coi như là...
Quên đi, cô không muốn nghĩ nhiều như vậy.
Trì Uyên đi rửa rau, Cố Tư đi nấu cơm, quả là phối hợp nhau thật ăn y.
Bên này còn nhiều việc bận chưa xong, nhưng Chương Tự Chi đã lái xe qua.
Anh chưa kịp vào nhà thì đã bắt đầu gào lên, "Tiểu Tư, cô không thoải mái ở đâu? Tôi vào quán thì Mạnh Sướng nói cô không ổn và về nhà rồi. Ruốc cuộc cô bị sao vậy."


Chương Tự Chi vẫn muốn biết Ninh Tương xảy ra chuyện gì, liền hỏi Trì Uyên.
Trì Uyên không vội vàng, anh chỉ khái quát sơ bộ những gì mình nhìn thấy.
Nhưng điều này không thể làm cho Chương Tự Chi hài lòng chút nào, anh nghĩ về điều đó rồi gọi điện thoại.
Để cho thật sự hiệu quả, tôi cũng muốn mọi người kiểm tra vấn đề này. Sau cuộc điện thoại, Chương Tự Chi đứng dậy, nói rằng anh đã có mục tiêu trong cuộc sống một lần nữa.
Cố Tư bất lực mỉm cười nhìn Chương Tự Chi, "Lão Chương, nếu anh có thêm năng lượng, thật ra có thể nghĩ cách giải quyết vấn đề cá nhân của chính mình. Anh luôn dành thời gian đi lo chuyện người khác, đó không phải là chuyện tốt, anh à." Hãy để thời gian đó mà suy nghĩ về công việc kinh doanh của anh đi. "
Chương Tự Chi dùng bữa, "Chính mình? Không nghĩ tới việc của chính mình nhiều lắm, tôi như thế này khá tốt."
Cố Tư mím môi, "Anh đã từng bị con gái làm cho đau lòng chưa?"
Chương Tự Chi gật gật đầu, sau đó lắc đầu, "Ừ thì cũng có bị tổn thương, nhưng là khác với ngươi nghĩ. Ta nhìn thấy bốn bà chị gái ở nhà thì liền mất hứng thú với tất thảy phụ nữ rồi. Ta thật sự, ta nghĩ là  sống một mình tự do cuộc đời mới thật sự tươi đẹp. "
Trì Uyên cười cười, "Bố của cậu có nói gì đến cậu sao."
"Không." Chương Tự Chi tự tin đáp, "Bố tôi nói tôi đi ra ngoài chỉ có thể gây thêm họa cho con gái người ta, là người phá hoại nhà người khác, vậy nên quên đi, để cho tôi tự mình sống một mình vậy tốt hơn."
Cố Tư không khỏi cười ra tiếng, "Bố anh có cái nhìn thật sáng suốt đấy."
Sau khi ăn cơm xong, Chương Tự Chi và Trì Uyên ngồi trên sô pha, xem TV, nghiên cứu cách điều hướng chuyện nhà họ Ninh thế nào.
Cố Tư trở về phòng.
Cô ấy thay đồ ngủ trước, và sau đó cô ấy không biết chuyện đã xảy ra chuyện gì khiến cô buồn nôn đột ngột.
Vừa rồi còn nói chuyện phiếm, cộng thêm cả ngày hôm nay không ăn gì nên ăn nhiều.
Nhưng nó không phải là quá no để bị trào ngược thế này.
Cố Tư chờ đợi một lúc và đi xuống cầu thang.
Trì Uyên và Chương Tự Chi vẫn còn ở đó, Trì Uyên vừa nói vừa nhìn sang, sau đó sửng sốt, "Sao vậy, sắc mặt em xấu quá."
Cố Tư đi vào phòng bếp, đun một ít nước nóng, "Em có chút vấn đề về dạ dày."
Anh ta cũng đã từng nhìn thấy cái bụng già nua của Cố Tư, lúc trước chẳng phải cô cũng nôn ra máu tại Tâm Á sao.
Anh cau mày "Có thuốc ở nhà không."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.