Cố Tư tạm dừng một chút. Vẻ mặt vốn có chút nghiêm túc lập tức biến mất không thấy.
Cô nhìn Trì Uyên một cách ghét bỏ, “Anh có uống nước hay không, không uống thì nhanh biến cho em nhờ.”
Cố Tư nói xong cũng không thèm quan tâm đến phản ứng của Trì Uyên, cô lập tức đứng dậy đi lên lầu.
Trì Uyên ngồi trên ghế sô pha và cười, nhìn Cố Tư biến mất sau cầu thang trên tầng hai.
Trì Uyên không rời đi ngay lập tức, mà chỉ ngồi yên tĩnh ở đây, thu hồi nụ cười, có chút trầm tư suy nghĩ.
Cố Tư thực sự không quan tâm đến Trì Uyên, cô ngay lập tức đi ngủ sau khi rửa mặt.
Cô thật sự rất mệt mỏi, một ngày nay cô ở cửa hàng bận rộn, ở nhà họ Nguyễn phải thận trọng, bây giờ cô mệt mỏi vô cùng.
Sau khi dọn dẹp vệ sinh xong, Cố Tư nằm trên giường, lăn lộn một chút rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Lần này cô ngủ rất sâu, sâu đến mức không nghe thấy một chút tiếng động nào bên ngoài.
Sáng hôm sau, Cố Tư thức dậy, vươn vai, rồi đi đến bên cửa sổ để đứng, cuối cùng cô sửng sốt.
Chiếc xe đỗ trong bãi này là của Trì Uyên.
Người này mới sáng sớm đã đến đây rồi sao?
Cô vội vàng đi ra ngoài đi xuống lầu, nhưng không nhìn thấy Trì Uyên ở dưới lầu.
Sau khi Cố Tư đứng trong phòng khách một lúc, cô quay người và chạy lên lầu.
Cánh cửa phòng sách nơi Trì Uyên ở trước đây đóng nhưng không khóa trái từ bên trong nên Cố Tư xoay vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800970/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.