Trì Uyên vẫn còn một chút mơ hồ, đây không phải là giả vờ, quả thật là anh đã uống quá nhiều.
Anh nghe thấy giọng Cố Tư, nhưng chỉ là giơ tay lên, ôm lấy Cố Tư: “Ngủ đi, anh hơi buồn ngủ.”
Cố Tư đẩy Trì Uyên ra: “Tên đàn ông thối nhà anh, mẹ nó anh muốn làm cái gì vậy hả?”
Trì Uyên thuận thế ôm chăn, sau đó ngủ thiếp đi.
Cố Tư xuống giường, xoay người đi ra khỏi phòng khách.
Cô trở lại phòng của mình, lần này đem cửa phòng khóa trái lại, cô còn không tin, người đàn ông này còn có thể không đuổi theo qua một lần nữa.
Sau nữa đêm Trì Uyên đã yên tĩnh, Cố Tư ngủ một giấc đến hừng đông, tỉnh dậy bên cạnh không có ai.
Cô dậy đi rửa mặt, sau đó đi ra khỏi phòng.
Nghĩ nghĩ, Cố Tư liền đi đến căn phòng kia của Trì Uyên.
Trì Uyên vẫn đang nằm ở trong đó, còn đang ngủ.
Nhìn bộ dạng như vậy, hôm qua chắc là uống không ít.
Vốn dĩ là cô muốn gọi Trì Uyên dậy giáo huấn một trận, kết quả nhìn thấy bộ dạng này của anh, nghĩ nghĩ lại bỏ qua.
Một tên ma rượu, so đo nhiều như vậy làm gì, cùng lắm là lần sau, chỗ này của cô sẽ đề phòng kỹ càng hơn.
Cố Tư đi xuống lầu nấu bữa sáng.
Bữa sáng vừa mới nấu xong, Trì Uyên xuống lầu.
Hôm nay là thứ bảy, Trì Uyên không cần đi làm.
Anh vẫn con ngáp dài, chậm rãi đi xuống lầu: “Cố Tư, anh đói rồi.”
Cố Tư bưng bữa sáng từ phòng bếp đến phòng ăn, nhỏ giọng hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800965/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.