Chương trước
Chương sau
Khi Cố Tư và Mạnh Sướng đến thì Chương Tự Chi đã có mặt rồi, trên bàn trà trong phòng bày rất nhiều đồ ăn, bên phía cửa để mấy thùng bia
Chương Tự Chi mang theo hai người phục vụ từ câu lạc bộ tới, Cố Tư đều quen hai người này, trước đây cùng nhau đánh mạt chược
Mọi người cũng không xa lạ gì, liền nói nói, cười cười bắt đầu vui chơi.
Tử Thư 20 phút sau mới tới, anh ấy cũng không câu nệ, cũng nhanh chóng hòa nhập cùng mọi người.
Cố Tư thật sự rất vui, có điều đêm nay không dám uống rượu nữa, lần trước uống quá nhiều chạy ra ngoài, hại mấy người Chương Tự Chi tìm rất lâu, cô là một người trí nhớ kém, lần này thế nào cũng không dám uống.
Tử Thư cầm cốc rượu mời Cố Tư mấy lần, Cố Tư đều xua tay: “không uống, không uống, rượu uống từ mấy hôm trước đến bây giờ vẫn chưa tỉnh, hôm nay lại uống, lần này ra ngoài có sẽ không trở về được”
Tử Thư không biết những chuyện này, chỉ mỉm cười: “có nhiều người như vậy còn không chăm sóc được cô? Yên tâm đi”
Mạnh Sướng bên cạnh nhìn thấy liền nghiêng người: “không thì, tôi uống thay tiểu Tư, hôm nay tôi muốn uống một chút, trước đây tôi chưa từng uống rượu ở bên ngoài”
Cô ấy nói cũng đúng, trước đây cô ấy đều làm theo quy tắc, quả thật cô ấy chưa bao giờ chơi như thế này ở bên ngoài.
Nhưng có điều, lần trước Cố Tư uống rượu, thật ra cô đã nói trước với cô ấy rằng chăm sóc cô, kết quả là Cố Tư biến mất khiến trong lòng cô có chút áy náy.
Hôm nay như vậy cũng coi như uống giúp Cố Tư Chương Tự Chi “hêy” một tiếng bước đến: “tiểu Sướng uống cũng được, tôi vẫn chưa nhìn thấy tiểu Sướng uống rượu, Tử Thư à, mặt mũi của anh khá lớn đó, lần trước chúng tôi ra ngoài chơi, tiểu Sướng ai mời cũng không uống”
Đã nói vậy rồi, Tử Thư cũng không bám lấy Cố Tư không buông, thuận thế chuyển sang chạm cốc với Mạnh Sướng
Giữa chừng Cố Tư còn yêu cầu người quản lý ra ngoài gọi giúp đồ ăn tới, có đồ ăn uống rượu sẽ nhanh vào hơn.
Mọi người thật sự ăn được, chơi được, uống được, không khí bên trong phòng riêng đặc biệt vui vẻ.
Một lúc sau Mạnh Sướng quay người nói với: “Cố Tư tôi đi nhà vệ sinh một chút, sẽ quay lại ngay”
Cô ấy cũng chưa uống nhiều, bộ dạng nhìn cũng không có vấn đề gì, chỉ là gương mặt hơi đỏ.
Cố Tư gật đầu: “được, cô biết phòng vệ sinh ở đâu chứ”
Mạnh Sướng gật đầu: “biết, yên tâm đi”
Nói xong cô ấy liền ra ngoài.
Cố Tư ở trong phòng riêng nghe Chương Tự Chi hát.
Rồi cô lại nhìn đồng hồ đã 2-3 phút trôi qua, Mạnh Sướng vẫn chưa quay về.
Cố Tư bỏ đồ trong tay xuống, chẳng lẽ cô gái này giống như mình lần trước, ra ngoài đi vệ sinh, mà men rượu lại bốc lên.
Cố Tư hơi bất an, chờ được thêm 2-3 phút nữa, cô liền đứng dậy ra ngoài tìm.
Ở đây cách nhà vệ sinh hơi xa một chút, nhà vệ sinh ở cuối hành lang.
Cố Tư chậm rãi bước tới, bên trong nhà vệ sinh có người.
Cô đứng chỗ bồn rửa tay gọi Mạnh Sướng nhưng không có tiếng trả lời.
Cố Tư liền đi vào trong, bên trong có ngăn thành 7-8 phòng nhỏ. Cô gõ từng phòng một hỏi Mạnh Sướng có trong đó không.
Gõ hết một lượt cũng không thấy Mạnh Sướng đâu.
Cố Tư bắt đầu hoảng hốt.
Khi Mạnh Sướng rời khỏi phòng riêng, đi đứng đều không xiêu vẹo, ánh mắt cũng rất rõ ràng, chưa đạt đến trạng thái say rượu
Cô bước ra khỏi nhà vệ sinh, đứng ở cửa nhìn trái, nhìn phải, cũng không nhìn thấy gì.
Chỗ này người qua lại nhiều, cảm giác cũng không thể phát sinh chuyện gì được”
Cố Tư trở lại phòng riêng, Tử Thư chạy tới: “Thế nào, cô bạn Mạnh Sướng của cô đâu, không lẽ bị tôi dọa chạy mất rồi sao”
Cố Tư nhăn mày: “tôi chưa tìm thấy cô ấy”
Nói xong cô quay đầu, di động Mạnh Sướng ở trên ghế sô pha, giống hệt như cô lần trước, cũng đều một đi không trở lại, điện thoại không cầm theo.
Cố Tư nắm tóc rồi bước tới kéo Chương Tự Chi: “không thấy Mạnh Sướng nữa rồi, anh có thể giúp tôi tìm được không”
“không thấy?” Chương Tự Chi ngơ ngác: “sao lại không thấy rồi, học cô sao”
Cố Tư nhăn mày: “không biết, anh xem có thể hỏi giám đốc xem có camera hay không, xem một chút, cô ấy không mang theo điện thoại, không tìm thấy người”
Chương Tự Chi rõ ràng là không quan tâm, nhưng vẫn đứng lên: “được, tôi đi hỏi giám đốc, cô xem tiểu Sướng, học ai không học, lại đi học cô, tiểu Tư à, cô đúng là làm hư người khác.”
Cố tư không còn tâm tư để đùa, cô đi theo Chương Tự Chi ra ngoài, hai người cùng nhau đi tìm giám đốc của quán KTV giám đốc rất khách khí với Chương Tự Chi, nghe nói muốn xem camera giám sát, không chút chần trừ, liền nói được.
Giám đốc đưa Cố Tư và Chương Tự Chi đi đến chỗ hậu cần của bọn họ, có phòng máy tính giám sát.
Chỗ này hiện tại có người trông coi, giám đốc tới bảo người đó xem lại camera trước cửa phòng Cố Tư bọn họ.
Biết rõ khoảng thời gian, vì thế cũng rất dễ tìm Cố Tư nhìn chằm chằm vào camera giám sát, vừa hay nhìn thấy Mạnh Sướng bước ra từ phòng riêng đi về phía nhà vệ sinh.
Trên đường đi có thể thấy tư thế đi lại của Mạnh Sướng rất tỉnh táo, trạng thái rất bình thường, không nghiêng ngả.
Sau đó cô ấy đi đến nhà vệ sinh, một lúc lâu sau Mạnh Sướng ra ngoài.
Chỉ có điều lúc này cô ấy không phải đi ra, mà bị một người dìu ra.
Người dìu cô ấy mặt một bộ đồ đen, đội mũ lưỡi trai, không thể nhìn thấy mặt.
Cố Tư ngạc nhiên, Chương Tự Chi bên cạnh cũng trợn tròn mắt: “người này là ai? Không quen, không phải trong phòng chúng ta”
Chắc chắn không phải, Cố Tư nhanh chóng yêu cầu nhân viên tua lại xem.
Ở cửa phòng riêng bên chỗ Cố Tư, lúc Mạnh Sướng chưa ra, người đó đã loanh quanh ở đó.
Người đó rõ ràng là đang canh ở cửa phòng riêng, chỉ đợi người bên trong đi ra.
Mạnh Sướng bị người đó dìu ra, có thể thấy được trạng trái mơ hồ.
Có điều trong quán karaoke này, tình trạng người say xỉn dễ dàng gặp phải, chuyện này cũng không có gì lạ vì thế những người đi xung quanh cũng không quan tâm.
Bên trong camera hiển thị, người đó trực tiếp dìu Mạnh Sướng đi tới thang máy, sau đó đưa người đi.
Trước của quán KTV cũng có camera, có thể nhìn thấy Mạnh Sướng bị đưa vào trong xe, rồi chở đi.
Trong lòng Cố Tư liền hoang mang: “không đúng,nhanh chóng, nhanh chóng báo cảnh sát, đây đây đây, đây là xảy ra chuyện rồi”
Chương Tự Chi lúc nãy có uống chút rượu, bây giờ men rượu cũng hết sạch.
Anh ta liền chửi một câu, nói gì mà nghiêm trọng hơn nhiều so với Cố Tư lần trước.
Giám đốc khách sạn cũng biết xảy ra chuyện, lập tức lấy điện thoại báo cảnh sát.
Cố Tư lại xem lại camera thêm lần nữa.
Hình như người đó còn có 1 nhóm người, lúc dìu Mạnh Sướng lên xe, cửa xe có người mở ra từ phía bên trong.
Vì thế việc hôm nay là có tính toán.
Cố Tư liền nhớ ra lời tài xế hỏi cô lúc ngồi taxi tới có lẽ nào lúc đó bị theo dõi, sau đó bị tài xế phát hiện?
Cô gõ gõ vào đầu, trong lòng có chút bối rối
Bên phía Tử Thư đợi một lúc lâu vẫn chưa thấy 2 người quay lại, liền gọi điện tới hỏi.
Kết quả nghe thấy Mạnh Sướng bị người ta đưa đi cũng giật mình: “bị người ta đưa đi rồi sao? Nghiêm trọng như vậy đã báo cảnh sát chưa?”
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Tử Thư im lặng một lúc rồi nói: “tôi gọi một cuộc cho sếp của tôi, tin tức của anh ấy nhanh chóng, biết đâu có thể tìm thấy manh mối hữu ích nào đó”
Cố Tư lúc này cũng không quan tâm tới việc không muốn liên quan tới Trì Uyên, thêm 1 người đương nhiên sẽ nhiều thêm 1 phần hi vọng.
Cô nói: “được, làm phiền anh rồi”
Tử Thư cũng không nói nhiều, cắt điện thoại với Cố Tư rồi trực tiếp gọi cho Trì Uyên.
Trì Uyên ở bên nhà tổ, đang xem tài liệu trong phòng sách nhận được điện thoại của Tử Thư, giọng nói rất lạnh lùng: “việc gì?”
Giọng nói của Tử Thư có phần gấp gáp: “xảy ra chuyện rồi, bên chỗ Cố Tư xảy ra chuyện rồi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.