Phương Tố không biết Chương Tự Chi hỏi vấn đề này để làm gì, tùy tiện “ừ” một cái: “Cậu có chuyện gì, bên cậu có vấn đề gì hả?”
Quả thực là có chuyện, nhưng chuyện này nhất định không thể nói với Phương Tố.
Chương Tự Chi “a” một cái: “Không có chuyện gì, chỉ là muốn gọi điện thoại cho A Uyên nói chuyện, anh ấy không có ở đó sao?”
Phương Tố nói không có, nói là Trì Uyên đi vệ sinh.
Chương Tự Chi cũng không rườm rà: “Được rồi, vậy các người bận gì thì làm đi, khi nào có thời gian tôi lại gọi cho A Uyên.”
Nói hai câu như vậy, rồi cúp điện thoại.
Chương Tự Chi đặt điện thoại ở một bên, rồi “xùy” một cái: “Cái tên Trì Uyên này, thế mà lại cùng ăn cơm với Tùy Mị, thật là, cái con đàn bà Tùy Mị kia, nhìn ả mà anh ta cũng có thể ăn trôi cơm sao, tôi thật sự bái phục.”
Cố Tư cười: “Cô Tùy đẹp người nhân hậu, anh nha, đừng có ghen tị với người ta.”
“Tôi ghen tị với cô ta?” Chương Tự Chi xoay người lại, chỉ tay vào mắt mình: “Tôi nói với cô này, tôi không phải khoác lác với cô, một người bình thường giả tạo hay không giả tạo, tôi nhìn một cái là có thể nhận ra ngay, có thể phương diện khác tôi không ưu tú, nhưng ở khía cạnh này, tôi dám khẳng định không mấy người có thể qua tôi.”
Cố Tư dùng khóe mắt liếc nhìn Chương Tự Chi, sau đó cười: “Rồi rồi rồi, tôi biết rồi, anh không có chuyện gì nữa rồi, về đi, tôi cũng phải nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800950/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.